Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 85
Cô thoáng sững người, nụ cười bên môi cũng thu lại. Ánh mắt hai người chạm nhau, đều bối rối rời đi.An phu nhân cũng khá giật mình, đối với chuyện Cố Thần tình cờ ở đây cũng không hay biết, đành cười giải vây"Cố Thần, con hôm nay là tới tìm bác trai bàn công chuyện sao?"Ngữ khí có phần thân thiết, nhưng cách xưng hô "bác trai" đã phần nào nói lên quan hệ xa cách, An Tiểu Nhã cảm thấy tim mình nảy lên một nhịp , sau đó thì có chút đau nhói.Cố Thần thu lại ánh mắt đang nhìn An Tiểu Nhã, cũng cười gật đầu "Phải ạ, gần đây có vài hợp đồng rất tốt""Bác trai đang bàn luận chút vấn đề trong phòng họp. Con có chút việc, đành đi trước vậy"An phu nhân cười gật đầu, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của An Tiểu Nhã vỗ về. An Tiểu Nhã vẫn thủy chung nhìn chằm chằm mặt đất, không ngẩng đầu lên, vừa lúc bỏ qua ánh mắt tràn ngập bi thương của Cố Thần.Không nghĩ tới trùng hợp gặp ở đây. Càng không nghĩ tới hai người lại đã xa cách tới mức không một lời hỏi thăm...An phu nhân thở dài "Tiểu Nhã, chuyện cũng qua lâu rồi, con đừng để ý đến. Những năm qua cậu ấy giúp chúng ta rất nhiều, suy cho cùng ai cũng có vài lỗi lầm trong quá khứ cả"An Tiểu Nhã cố gượng cười, ngoan ngoãn gật đầu.An Gia Minh dù đã xấp xỉ ngũ tuần, vẫn tràn đầy nét anh tuấn hồi còn trẻ , có điều trên mặt không che dấu nổi vài nếp nhăn của năm tháng để lại.An Tiểu Nhã thay đổi vẻ mặt, che dấu đi tâm tình không tốt. Cất giọng vui vẻ " Cha!"An Gia Minh đang xem xét tài liệu, nghe tiếng gọi liền ngẩng đầu. Thấy hai người phụ nữ quan trọng nhất của đời mình đi đến, liền quăng tài liệu sang một bên " Tiểu Nhã, cái đứa bé này, rốt cuộc cũng chịu về thăm cha già rồi"An Tiểu Nhã ôm lấy ông. Vui vẻ nhưng không che giấu nổi chút xúc động " Con gái không tốt, sau này sẽ không đi đâu xa nữa_"Ông khẽ thở dài, nhìn An phu nhân, qua ánh mắt liền biết chuyện vừa rồi. Khẽ thở dài, vỗ nhẹ lưng cô " Cái con bé này..."Một nhà ba người, đã lâu không gặp. Hàn huyên tâm sự rất lâu, cả ba đều ngầm biết ý mà không ai nhắc đến chuyện năm xưa.Sau cùng, An Gia Minh còn chút công việc phải giải quyết, hai mẹ con ra về chuẩn bị bữa tối trước.Lúc sắp đi đến bệnh viện, An Tiểu Nhã bảo tài xế dừng lại siêu thị. Muốn vào mua chút đồ thăm cha con lão Trương.An phu nhân cũng có nghe qua chuyện , rất thương cho hoàn cảnh hai cha con nên cũng muốn đến thăm cùng.Bởi vì gần tối, siêu thị có chút đông. An Tiểu Nhã đành đeo khẩu trang mới có thể an tâm tiến vào.Mua một lúc đã đầy túi, tài xế đi theo cũng xách hai túi khệ nệ, cùng đến bệnh viện.Nhờ có sự giúp đỡ của đoàn phim, lão Trương ở trong một căn phòng VIP của bệnh viện lớn.Người trong làng vốn cũng rất mến hai cha con này, nên cử một vài người đến chăm sóc.Lão Trương đang ngồi xem con gái đọc sách, ở thôn có một trường học rất nhỏ, và một ông thầy giáo già đã về hưu, do tuổi già sức yếu, nên buổi học buổi không. Con bé là một đứa trẻ rất thích học. Ông giáo già tặng nó một cuốn sách, lúc chạy khỏi nhà cũng cố sức cầm theo để giữ gìn.Mấy người phụ trách chăm sóc đã xuống căn tin lấy đồ ăn, trong phòng cũng chỉ còn hai cha con.An Tiểu Nhã cùng mẹ bước vào. Đặt túi quà xuống bàn rồi bước lại.Đứa bé dường như rất yêu thích cô, lập tức chạy đến "Chị Tiểu Nhã, cuối cùng chị cũng đến rồi!" Gương mặt non nớt tràn đầy vui vẻ.Cô ngồi xuống, đỡ lấy cô bé, thân thiết hỏi "Ừm, chị đến muộn, bố em đã đỡ tí nào chưa?"Lão Trương với việc được đoàn phim giúp đỡ đã có phần ngại ngùng, nay An Tiểu Nhã tự thân mang quà đến thăm liền có chút luống cuống. "Hai vị phu nhân mau ngồi, mau ngồi. Đồng Đồng, lấy ghế lại đi"An Tiểu Nhã tự tay lấy ghế tới, bế cô bé đưa quà vặt, hỏi han ân cần.Hỏi thăm xong cũng đã gần chiều, cô bé Đồng Đồng không nỡ rời xa, gương mặt nhỏ đều tràn ngập ủy khuất " Chị Tiểu Nhã, mai chị còn đến nữa không?"Lão Trương sợ cô thấy phiền, lúng túng gọi nhẹ " Đồng Đồng mau đến đây, chị gái phải đi về rồi"An Tiểu Nhã không hề thấy phiền. Đối với cô bé nhỏ này thập phần yêu thích " Không sao bác Trương, cháu dạo này có rất nhiều thời gian, mai sẽ đến nữa"An phu nhân cũng cười dịu dàng " Đồng Đồng , cháu rất thích sách sao? Mai bác sẽ mang đến cho cháu ",Cô bé lập tức vui vẻ , cả ánh mắt đều lấp lánh.Trở về nhà, An Tiểu Nhã nhạy cảm , cảm thấy An phu nhân sau buổi thăm cha con lão Trương trở về có chút lạ lạ. Nhưng cụ thể là lạ chỗ nào, cô cũng không rõ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương