Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 84
Biệt thự An Gia rất lớn, An Tiểu Nhã theo quản gia đi vòng vèo mới vào tới nhà."Mẹ!" vừa thấy An phu nhân trong phòng khách, cô đã gọi lên. Mẹ cô cũng tươi cười vui vẻ " Tiểu Nhã tới đây!" An Tiểu Nhã lại ngồi cạnh mẹ, ôm lấy bà."Mẹ, cha đi làm sao?" cô ngước đầu lên hỏi"Ừm, con gọi về đột ngột quá, cha con đã đi làm từ sớm rồi. Nếu biết con về thì ông ấy ở nhà rồi "" Hay lát nữa con với mẹ đến thăm cha? Thuận tiện đi dạo phố luôn, tóc con xơ hết cả.Do yêu cầu của vai diễn trong phim, An Tiểu Nhã đã nhuộm lại tóc đen và uốn thẳng. Kỳ thực tóc cô rất đẹp, để thẳng trông rất dịu dàng, nhưng cô luôn cảm thấy tóc mình hơi mỏng, làm xoăn trông sẽ bồng bềnh hơn.Mẹ cô âu yếm sờ đầu cô.Cuộc sống của một phu nhân danh gia rất tốt, nhan sắc của mẹ cô cũng được bảo dưỡng vô cùng cẩn thận, nhìn vẫn xinh đẹp thuần thục như ngày nào, nhưng An Tiểu Nhã để ý, lúc mẹ cười với cô, khóe mắt đã ẩn hiện nếp nhăn rồi...Cô coi như là con một của cha mẹ, lại đi khắp đó đây bao nhiêu lâu, khoảng thời gian cô không ở bên, cha mẹ hẳn là buồn chán lắm.An Tiểu Nhã ôm chặt lấy An phu nhân " Mẹ, sau này con không đi đâu nữa , ở nhà với mẹ." "Ừ, phòng con ngày nào cũng có người dọn dẹp, đồ đạc con muốn thì thay luôn cũng được! "An Tiểu Nhã cảm thấy vô cùng ấm áp " Vậy con lên phòng thay đồ, lát nữa chúng ta đi thăm cha "Căn phòng quả thực vô cùng sạch sẽ , còn có mùi hương dịu nhẹ rất thoải mái.An Tiểu Nhã thoải mái thả mình nằm xuống giường êm đã lâu không ngủ . Thật nhớ quá .Cô nằm một lúc, liền đứng dậy tới phòng thay đồ. Lúc đi ngang qua chiếc kệ nhỏ lại tình cờ thấy một cuốn tạp chí.Trước kia, khi còn là thiếu nữ thầm thích Cố Thần. An Tiểu Nhã luôn luôn âm thầm theo dõi anh qua các bữa tiệc thương nhân, internet hay tạp chí. Anh không xuất hiện nhiều nhưng thông tin về Cố Thị luôn được truyền thông chú ý.Đã qua hơn 5 năm, không nghĩ tới người giúp việc vẫn đều đặn theo thói quen của cô xếp tạp chí mỗi ngày vào kệ trong phòng.Quả nhiên là báo mới của ngày hôm nay. Tạp chí này khá nổi tiếng, những thông tin về thương nghiệp hay giới giải trí đều có đủ.Bìa tạp chí là một nữ minh tinh vô cùng xinh đẹp, mị nhân câu dẫn, An Tiểu Nhã cũng có nghe qua Phương Lam, trong giới trước kia chỉ xếp sau Huyền Cơ, do người trong giới cho rằng kim chủ của Huyền Cơ là chủ Cố Thị, Phương Lam chính là kiểu nữ thần đơn thuần, nhan sắc tiên nữ không nhận kim chủ.Thế nhưng hiện tại tạp chí chính là nói về kim chủ của Phương Lam. Tiêu đề in dòng chữ màu đỏ rất chói mắt - Kim chủ vàng của nữ thần Phương Lam- Cố Thần, chủ tịch Cố Thị!Bài viết rất chân thực, cho rằng mối quan hệ giữa hai người đã lâu, còn thêm một tấm ảnh mờ mờ.An Tiểu Nhã đã từng một thời chỉ đứng phía xa nhìn ngắm Cố Thần, tất nhiên nhận ra kia thật sự là anh.Từ lúc bắt đầu đến vùng thôn quê quay ngoại cảnh, cô cũng đã suy nghĩ đủ mọi lý do cho anh về việc đột nhiên biến mất trong cuộc sống của cô, cũng đã sẵn sàng tiếp tục cuộc sống không liên quan tới anh nữa. Nhưng nhìn thấy anh bên người khác , vẫn không nén nổi có chút khó chịu.Không được! Nhất định không được liên quan gì nữa! Năm năm không có anh không phải vẫn rất tốt sao?!An Tiểu Nhã bỏ cuốn tạp chí lại vào kệ, thở dài, đi vào phòng thay đồ. Bỏ đi! Thật sự cũng đâu liên quan gì tới cô.Cùng An phu nhân đi dạo khắp các dãy phố nổi tiếng, làm lại tóc, dưỡng lại da.... lòng vòng một hồi, hai mẹ con lại bước vào "Nhã Linh"Quản lý vừa thấy An phu nhân đã vội cúi chào, vội vàng tiếp đón. "Nhã Linh" là cửa hàng thời trang lớn nhất thành phố A, cổ phần của An Gia cũng không nhỏ, huống hồ An phu nhân cũng là khách vip quen thuộc." Nào, Tiểu Nhã, đến đây chọn vòng đi!" An phu nhân vẫy tay, gọi cô đến gian hàng trang sức.Lấp lánh, rực rỡ, trang nhã, loại trang sức nào cũng đều có đủ.An Tiểu Nhã còn đang mải ngắm, An phu nhân gọi cô lại " Có phải vòng này con cũng mua ở đây không? Chất liệu thật giống" mẹ cô nói vừa giơ tay lên để lộ chiếc vòng ngọc trắng. Chính là chiếc vòng cô tặng ngày đầu tiên về nước."Mẹ vẫn còn giữ ư?" An Tiểu Nhã có hơi ngạc nhiên, chiếc vòng ngọc này quả thực đẹp, chất lượng cũng là hàng thượng đẳng. Nhưng mẹ cô là An phu nhân, trang sức quý báu thật sự là nhiều không đếm xuể, vòng này cô tặng cũng không phải chiếc duy nhất, thường thì mẹ đều là 1-2 ngày đeo một chiếc, sao lần này mẹ cô đeo được lâu như vậy?An phu nhân có vẻ bị câu hỏi của cô chọc cười, nhấn đầu cô một cái yêu chiều " Sao lại không giữ được, vòng này là tự tay con kiếm tiền ra mua tặng mẹ mà ""Con gái lớn thật rồi!" mẹ nói, một phần vui vẻ, nhiều hơn lại giống như tiếc nuối " Từ giờ mỗi tuần đều phải đến đi dạo phố với mẹ đấy!" " vâng ạ, bận đến mấy cũng về!" An Tiểu Nhã nhận lệnh chắc nịch, từ giờ cô sẽ thường xuyên ở bên mẹ hơn."Nào, mẹ thấy cái vòng này hợp con lắm" An phu nhân cầm lên một cái dây chuyền, đưa đến đeo thử cho cô."An phu nhân phải không? " đằng sau bất chợt vang lên giọng nói nữ nhân dịu nhẹ.Hai người quay lại, liền nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp, mị nhân câu dẫn, chính là Phương Lam. "Ừ Phương Lam, cháu cũng đến đây sao, thật là trùng hợp quá" An phu nhân lên tiếng.An Tiểu Nhã không ngờ người mình vừa thấy trên tạp chí vừa rồi, ngay lúc này còn trùng hợp gặp được, hơn nữa còn có quen với mẹ cô. Nghe giọng điệu mẹ cô ôn hòa như vậy, hẳn là quan hệ cũng không tồi. "Còn đây là chị Tiểu Nhã sao?" Phương Lam nhìn cô, ánh mắt lấp lánh"Ừm chào sư muội, tỷ là An Tiểu Nhã! "Cô ít nhiều vào giới giải trí cũng ngót nghét 5 năm, Phương Lam mới chỉ có 3 năm, cô gọi là sư muội vô cùng hợp lý, đáp lại nụ cười xã giao, không nghĩ tới là Phương Lam đột nhiên bước gần tới, nắm lấy tay cô."Chị Tiểu Nhã, em thật ra là fan của chị từ lâu rồi, em thích chị lắm, chị ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh rất nhiều " Phương Lam nói một tràng dài, nhìn cô kích động đến nắm cô đau nhức.Cô lập tức cười cười, gỡ tay cô nàng ra " Sư muội nói quá rồi! "An phu nhân là mẹ cô, nhìn nụ cười không thoải mái của cô cũng biết cô khó chịu, bèn tiến tới " Phương Lam, bác còn có chút việc cần đi với Tiểu Nhã, gửi lời thăm hỏi đến Phương phu nhân giúp ta nhé!" " Được ạ, hai mẹ con bác đi vui vẻ nhé, mua gì hãy tính cho cháu!" Phương Lam niềm nở , nụ cười tỏa sáng ngây thơ đơn thuần.An Tiểu Nhã không khỏi kinh ngạc, cô ấy thế nhưng lại biết cả hai người là mẹ con, con cháu nhà danh gia tham gia giới giải trí rất nhiều, nhưng gia thế càng lớn càng sẽ không để lộ thân phận thật, đề phòng scandal ảnh hưởng đến gia tộc. An Tiểu Nhã đến giờ không có tin đồn thất thiệt nào, xong cũng chưa từng để lộ thân phận .Thân phận Phương Lam này chắc cũng không bình thường, lát nữa hỏi mẹ sau vậy.Cố Thần quen cô gái này, chắc không chỉ vì vẻ bề ngoài, nếu có gia thế thật, hẳn sẽ không phải chơi đùa .Nụ cười kia qua đôi mắt tinh tường của cô cũng không nhìn ra chút manh mối giả dối nào, cười rất thật tâm.Hai mẹ con cùng vệ sĩ bước ra khỏi " Nhã Linh" Trên đường đến An Thị, An Tiểu Nhã không kìm được hỏi về thân phận của Phương Lam ." Phương Lam là tiểu thư của Phương gia, ba năm trước mới từ thành phố D đến đây, hai nhà cũng có qua lại, mẹ gặp con bé theo mẹ nó đến nhà chúng ta vài lần, thấy ảnh con treo trong nhà chắc cũng đoán ra!"Ra là tiểu thư nhà Phương gia. Theo cô biết Phương gia có một con trai trưởng , đầu tư vào ngành giải trí không ít, được coi là một kim chủ cao giá. Hẳn chính là anh trai của Phương Lam, chẳng trách Phương Lam này chưa tham gia bộ phim nào đàng hoàng đã xưng danh" nữ thần "Tầng lớp thượng lưu thành phố A rất rộng, hầu như gia tộc lớn nhỏ nào cũng đều có chút quen biết, Cố gia hẳn cũng biết Phương gia đi?Miên man suy nghĩ, chiếc xe đã dừng trước tòa nhà hành chính An Thị.An thị tuy không to lớn , xa hoa như Cố Thị, xong ở gần nơi trung tâm thành phố vô cùng nổi bật. Cố Thị cách nơi này cũng không xa, cũng chỉ vài km.An Tiểu Nhã cùng mẹ xuống xe, đề phòng cha cô đang có cuộc họp sẽ bị làm phiền nên không nhờ người thông báo. Đi thang máy đến tầng cao nhất, thư kí bên ngoài nhận ra An phu nhân liền để hai người đến phòng khách chờ, tận tình dâng trà rót nước, cũng không nén nổi tò mò nhìn qua An Tiểu Nhã vài lần. Hẳn là nhận ra cô.Ngồi được một lúc, cánh cửa phòng họp mở ra, loáng thoáng nghe vẫn được tiếng bàn bạc.Bước ra đầu tiên là thư kí của cha cô, sau đó lại là một dáng người cao lớn quen thuộc - Cố Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương