Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 87



An Tiểu Nhã đến Thương Lăng.

Bề ngoài vẫn xa hoa, hào nhoáng, nhân viên và minh tinh không ngừng đi ra đi lại. Một vài người sẽ tò mò nhìn qua cô rồi chỉ trỏ nói gì đó, tuy nhiên không có người nào chạy lại chào hỏi hay xin làm quen.

Cô không ngu ngốc, lập tức nhận ra có chuyện gì đó.

Chẳng lẽ nghỉ ngơi 1 tuần, danh tiếng của cô đều bốc hơi hết rồi ?

Sự thật là cô lo xa, xong đột nhiên đã có chuyện ập xuống đầu trong lúc cô không hay biết.

Phòng làm việc của Phương Nghi, cũng là lần đầu tiên An Tiểu Nhã bước vào, ấn tượng chính là - bừa bộn. Đống giấy tờ vứt rải rác khắp nơi, phòng làm việc vốn đơn giản, chỉ có một cái tủ cùng bàn để máy tính, linh tinh và một cái chậu cây đã chết héo.

Nhìn tới Phương Nghi đang ngồi đối diện, ăn mặc gọn gàng, gương mặt tuy có chút mệt mỏi nhưng thần thái vẫn sáng láng.

"Chị gọi em đến đây, hẳn em biết là chuyện gì rồi?"

An Tiểu Nhã nhíu mày, cô biết gì chứ " Em không biết, đã có chuyện gì sao?"

Mắt Phương Nghi lập tức trợn lên " Em không biết gì à?"

"Là chuyện của Lăng Ngôn ?" cô hỏi.

Phương Nghi đưa tay chống cằm " đúng vậy, thật rắc rối. Thêm cái dấu chấm của em hôm qua là cọng rơm cứu mạng của cậu ấy "

"Sao?" dấu chấm? An Tiểu Nhã nghi hoặc, Phương Nghi đã quay máy tính lại.

Là bài viết về scandal của Lăng Ngôn, bên dưới phải có mười mấy nghìn lượt bình luận, mà bình luận đứng top là dấu chấm của cô.

An Tiểu Nhã mi mắt giật giật, việc không lành rồi.

Cụ thể chính là không biết người nào trí tưởng tượng phong phú, cho rằng Lăng Ngôn và cô mới là một đôi, vụ việc scandal của Lăng Ngôn kia chỉ là hiểu lầm nên An Tiểu Nhã mới chấm một cái làm tín hiệu thông báo.

An Tiểu Nhã "??" là lỡ tay thôi có được không?

Buồn cười hơn chính là, mọi người lại tin vào nội dung của người kia nói, ầm ầm cho rằng cô và Lăng Ngôn một đôi, cầu công khai cứu vớt hình tượng Lăng Ngôn.

Xem xong , cũng biết mục đích Phương Nghi gọi cô tới làm gì rồi.

An Tiểu Nhã một chút cũng không luống cuống, thong thả vắt chéo chân " Chị muốn em giúp bằng cách thừa nhận tin đồn này?"

Phương Nghi bị nói thẳng có chút xấu hổ, song Lăng Ngôn là nghệ sĩ đầu tiên của cô khi mới vào nghiệp quản lí, cũng là nghệ sĩ cô tận tâm, yêu thích nhất. Cô không thể để cậu ấy rơi vào vũng bùn.

Cô nhìn thẳng An Tiểu Nhã " Đúng vậy. Chị biết em và cậu ấy vốn không có gì, nhưng hai người dù gì cũng đã đóng 2 bộ phim cùng nhau, về mặt tình cũng có thể xem là bạn. Em giúp cậu ấy cũng không có tổn hại gì"

Phương Nghi nói không sai, nhưng tổn hại thì có chứ. Trong suốt mấy năm lặn lội trên con đường giải trí này, An Tiểu Nhã hoàn toàn dựa vào thực lực, luôn từ chối quy tắc ngầm, một scandal tình ái cũng chưa từng có. Fan gắn cô danh hiệu "Bạch khiết nữ thần", chính là hy vọng cô không vướng phải những bẩn thỉu của giới giải trí.

Lăng Ngôn hiện tại chính là một "bẩn thỉu" ấy. Tuy rằng cô vốn không hề ghét hắn. Nhưng biểu hiện của Phương Nghi hôm nay cũng đã đủ chứng tỏ tin đồn kia của Lăng Ngôn là thật, hắn thật sự có quan hệ với ngài lớn của Trần Thị.

Còn đang suy nghĩ, cửa phòng đã bị bật mở. Lương Mẫn hớt ha hớt hải đi đến, nhìn An Tiểu Nhã không có chút bất ổn nào thì thở phào. Nói thẳng với Phương Nghi " Tiểu Nhã nhà tôi không ngại giúp người, nhưng mà việc này ảnh hưởng rất lớn tới hình tượng Bạch khiết nữ thần của cô ấy, việc này còn ảnh hưởng tới nhiều người nữa, nói chung là không thể nhận! "

Ngữ khí cương quyết, Lương Mẫn giống như gà mẹ bảo vệ An Tiểu Nhã.

Phương Nghi nhíu mày, ánh mắt rất rõ biểu lộ sự không hài lòng "Lương Mẫn, Tiểu Nhã còn chưa nói đồng ý hay không, cô bình tĩnh chút đi. Tôi nói , nếu như Tiểu Nhã đồng ý giúp, khi tin đồn kia dần lắng xuống, đưa ra tin chia tay cũng có sao đâu?"

An Tiểu Nhã vốn đang bình thường , nghe xong phương sách của Phương Nghi liền không nhịn được cười quái dị

Lương Mẫn và Phương Nghi đều rợn hết cả người.

"Chị Phương, em giúp chị nhận lại thiệt thòi lớn về danh dự đấy , nếu như thật sự đồng ý, vậy chị sẽ bù đắp cho em thế nào?". Phương Nghi thấy có cơ hội, ngay lập tức nêu lên thật nhiều những tích cực.

Lương Mẫn kéo tay cô " Tiểu Nhã, em nghĩ gì thế, đừng nhận, thông báo với mọi người bình luận của em chỉ là nhỡ tay, em không liên quan gì tới chuyện này cả"

An Tiểu Nhã cười nhẹ, vỗ vỗ tay Lương Mẫn " Chị lo gì chứ, cũng đâu phải gì quá to tát, chúng ta cũng coi như bảo vệ danh dự của đồng nghiệp mà. " nói rồi quay sang Phương Nghi " Em chỉ cần chị nói với cấp trên. Cho chỉ thị chị Mẫn làm quản lí và đại diện chính thức !"

Cô từ lúc về nước đã ấn định tiến vào Thương Lăng, theo quy định công ty phải nhận một quản lý của công ty đưa ra làm người đại diện, Lương Mẫn là người theo cô suốt mấy năm qua, tuy không được đại diện chính thức , xong mọi lịch trình và công việc vẫn do cô ấy đảm nhiệm nhiều hơn Phương Nghi.

Lương Mẫn với cô luôn là một bộ vui vẻ, không để tâm, hết lòng làm việc thầm lặng. Nhưng cô quyết định rồi, nếu như sự việc lần này ảnh hưởng đến danh dự. Cô cũng nhân cơ hội rút lui khỏi giới luôn, an tâm phụng dưỡng cha mẹ. Lương Mẫn cũng đã hơn 30, chị ấy cần có tự do của riêng mình.

Phương Nghi đối với yêu cầu của cô có phần sửng sốt, sau đó xấu hổ " Chị xin lỗi vì phải lôi kéo em vào việc này, nhưng ngoài em ra, hiện tại không ai có thể giúp cậu ấy nữa...'

"Không sao" An Tiểu Nhã cười nhẹ, còn định nói vài câu từ, cửa phòng lại lần nữa mở ra.

Lăng Ngôn đối diện với scandal lớn nhất trong sự nghiệp, lại chẳng hề có vẻ gì là suy sụp hay mệt mỏi, ánh mắt chỉ có phần không hài lòng nhìn Phương Nghi.

Hắn đi đến, cũng không ngồi xuống ghế, ngay cả một cái liếc mắt cũng không nhìn đến An Tiểu Nhã, chống tay xuống bàn, nhìn thẳng Phương Nghi

"Phương tỷ, em không cần ai giúp đỡ hết, cứ công khai là sự thật đi" giọng nói kiên quyết,  nghe ra sự quyết tâm không che giấu.

"Cậu điên sao, như vậy danh tiếng của cậu sẽ thế nào chứ. Xã hội có cái nhìn mới về quan hệ đồng tính thoáng hơn thì thế nào, fan của cậu đa phần là nữ, ai chấp nhận nổi chuyện này??" Phương Nghi đứng bật dậy, chỉ vào mặt Lăng Ngôn " Cậu là do tôi nâng lên từng bước từng bước một, đến bây giờ không hề dễ dàng, cậu lại muốn từ bỏ ư? Cậu muốn tôi tức chết sao?"

"Phương tỷ, em xin lỗi, em thật sự muốn một lần nghe theo trái tim mình. Chị đừng mệt tâm nữa, mọi chuyện em sẽ tự giải quyết " nói rồi, cũng không để ý thần sắc của Phương Nghi, quay người ra khỏi phòng.

Căn phòng nhất thời rơi vào một mảnh tĩnh lặng.

Chuyện của Lăng Ngôn , xem ra là quyết định giải quyết vậy rồi.

An Tiểu Nhã thở dài, ảnh đế ảnh hậu thì sao chứ, mấy ai thật sự thích dấn thân vào ngành giải trí chìm nổi. Nhìn mặt, nhìn tâm tình của người khác mà sống?  Trước kia cô gia nhập vốn không hề dễ dàng chút nào.

Phương Nghi suy sụp ngồi xuống ghê, chống tay lên trán, vẻ tiều tụy được che dấu vốn hoàn hảo bỗng chốc bộc lộ " Chuyện của em chị vẫn sẽ nói cho cấp trên. Lịch trình của em không thay đổi, cứ đến trung tâm quảng cáo đi"

An Tiểu Nhã biết hiện tại cô muốn ở một mình, cũng không nói gì, cùng Lương Mẫn ra ngoài.

Lăng Ngôn tổ chức một cuộc họp báo, nhân vật chính còn có thêm vị Trần tổng vốn kín đáo của Trần Thị kia. Hai người công khi tình cảm, xác nhận tin đồn kia là thật, đồng thời nói sự sơ ý của An Tiểu Nhã, cuối cùng là Lăng Ngôn quyết định rời khỏi giới giải trí, vứt bỏ ngôi vị ảnh đế.

Tin này gây sốc đối với người hâm mộ của Lăng Ngôn rất lớn, suốt vài tuần lễ, khắp các trang mạng lớn đều là về tin tức này.

An Tiểu Nhã như yêu cầu nhận được thông báo Lương Mẫn làm quản lý và người đại diện chính.

Ngồi ở đại sảnh Thương Lăng, người vẫn qua lại tấp nập, vài ngày cô đều không thấy Phương Nghi nữa.

Vừa kết thúc buổi quay sáng. Cô có chút mệt, ngồi chờ nhân viên mua nước đến.

Tất nhiên sự hiện diện của cô không phải vô hình, rất nhiều người qua lại đều chào hỏi, trong đó là một vài vị hậu bối khá trẻ.

"Chị Nhã, là chị sao? Trời ạ, em là fan hâm mộ của chị đấy, có thể chụp với em một bức ảnh không? " một cô bé ăn mặc tươi sáng, chiếc váy trắng có gắn cánh lông vũ trông rất vui mắt, gương mặt trẻ trung xinh xắn, rất có hình tượng "thiên thần trong sáng"

An Tiểu Nhã không từ chối, vui vẻ chụp ảnh cùng. Cô bé kia chụp ảnh xong cũng chưa vội rời đi, ngồi bên cạnh cô, có vẻ rất kích động, nói không ngừng.

Cô cũng chuyên tâm trò chuyện cùng, nhưng một đám những cô gái tiến lại gần, dáng vẻ hoàn toàn không có chút tôn trọng của hậu bối đối với tiền bối là cô.

"Ây, con chim nhỏ, vừa diễn xong đã lại đến đây ôm chân người khác rồi? Vừa rồi đã nhắc cô hộ đi mua nước, cô không nghe thấy sao?" Cô gái vừa tới ăn mặc hở hang, chiếc váy đỏ bó sát tôn lên làn da trắng nõn cùng vóc dáng bốc lửa, cổ áo phanh rộng như hận không thể phơi cả ngực ra. Con chim nhỏ trong lời cô ta không ai khác chính là cô bé ngồi cạnh cô lúc này.

Hoàn toàn coi An Tiểu Nhã như không khí.

Cô gái nhỏ bị gọi là con chim nhỏ có vẻ rất bất mãn với cái biệt danh kia, lập tức phồng mang " Cô nói ai chim nhỏ thế. Cô cũng chẳng có quyền gì sai bảo tôi mua nước cho cô cả. Tôi ở đây cùng idol của tôi, không hề ôm chân gì hết !"

Cô gái váy đỏ nghe xong tràng nói của cô gái nhỏ, cũng không quá tức giận, ngược lại quay sang, giống như hiện tại mới nhìn thấy An Tiểu Nhã

" Chị Tiểu Nhã, em quên mất không để ý thấy chị, cũng tại cái cánh chim kia to quá. Nào, đứng dậy, chị đừng ngồi cạnh cô ta, lông vũ rụng ra sẽ dính cả vào người chị mất!" nói rồi, rất vô duyên tiến tới, kéo lấy tay cô, muốn cô đứng dậy.

An Tiểu Nhã rất ghét bị người khác tùy tiện đụng chạm khi chưa có sự cho phép. Hơn nữa lực tay cô gái kia lại không hề nhỏ, cô lập tức dùng lực xoay cổ tay lại, hất tay cô ta ra. Lực cô dùng không hề nhỏ. Cô kia đeo giày cao gót, bị đẩy lui mấy bước, ngã xuống sàn.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...