Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 88
Mấy cô gái đi cùng lập tức hốt hoảng chạy lại nâng cô gái kia dậy.Cũng chẳng biết tại sao, cô gái kia nhất quyết không chịu đứng dậy, ánh mắt căm phẫn nhìn An Tiểu Nhã, giọng cất lớn " Tiền bối, em có lòng tốt muốn giúp chị tránh xa người xấu. Chị làm vậy là có ý gì?"Cô gái nhỏ kia đứng dậy " Cô nói ai người xấu? Tự dưng cô xông đến kéo chị ấy làm gì, chị ấy làm vậy là tự vệ chính đáng!"An Tiểu Nhã ngay cả đứng cũng không thèm đứng dậy, ánh mắt không chút kiêng kị nhìn thẳng cô ta " Muốn ngồi đấy ăn vạ? Tôi không có nhiều thời gian, muốn nũng nịu ai thì mau đi !""Chị..."bị nói nghẹn lời. Cô ta tức đến nghiến răng, liếc xéo mấy người đang muốn nâng mình lên " mấy người câm hết rồi sao, cũng không dám nói một câu!" sau đó vừa định đứng lên, ánh mắt vừa hướng tới sau lưng An An Tiểu Nhã, lập tức lại ngã xuống." Chị Tiểu Nhã, em cũng không làm gì, chị lại quá đáng đẩy em ngã trẹo cả chân. Lát nữa em có buổi diễn, mà chân thế này thì làm sao đây" từng từ từng chữ rõ ràng, nói như muốn thông báo tất cả mọi người, quả nhiên không ít người nhìn lại đây"Ôi, Tiểu Yêu Yêu, em sao thế ? Ai lại dám làm em ngã thế này??" chẳng biết từ đâu, một tên đàn ông phục phịch, tóc hói nhưng mặc vest đen chỉnh tề, phía sau còn có hai tên vệ sĩ khoa trương đi theo. Vội chạy lại đỡ lấy cô gái kia.An Tiểu Nhã hơi nhướng lông mày. Ra là muốn vu oan giáng họa.Cô gái kia là Yêu Yêu, người như tên, giống như yêu tinh không xương, tên mập kia cố vài lần chẳng bế cô ta lên nổi, phát cáu, dứt khoát để hai vệ sĩ phía sau nâng lên.Yêu Yêu một bộ mỹ nhân yếu đuối nhu nhược, dựa vào ngực tên lão già kia, thút tha thút thít " Trương tổng, em hôm nay có buổi diễn, vừa rồi vội vàng đi qua, thấy vị tiền bối này bị tiểu nhân đeo bám, muốn giúp tỷ ấy, nào ngờ... " cô ta chỉ vào An Tiểu Nhã. Lão già kia nãy giờ vẫn chưa quay lại, chỉ chăm chăm nhìn dáng người cô ả Yêu Yêu kia. Theo hướng tay cô ta chỉ miễn cưỡng nhìn theo. Giọng nói hung dữ lên đến họng rồi bị nuốt xuống. An Tiểu Nhã đối với việc nhốn nháo vừa rồi đều một vẻ không bị ảnh hưởng, nay quay quảng cáo xong, cô thay đồ nhưng lại chưa kịp tẩy trang, dung nhan xinh đẹp động lòng người, so với cô ả kia hoàn toàn không cùng đẳng cấp.Vị Trương Tổng nào đó đơ người, hắn ít nhiều với công ty này cũng là lãnh đạo, minh tinh nữ nào xinh đẹp nổi bật một chút hắn đều biết qua, thậm chí còn nâng đỡ không ít. Sao cô gái xinh đẹp thế này lại chưa được thấy qua? An Tiểu Nhã đối diện với ánh mắt chăm chú thao láo của ông ta, cả người nổi lên tầng da gà. Dứt khoát không chịu nổi nữa, muốn đứng lên rời đi."Nhã tiền bối, chị muốn đi đâu chứ, chuyện này chị không định xin lỗi em sao?" Yêu Yêu lớn giọng. Đồng thời lại tiến tới muốn kéo tay cô.An Tiểu Nhã ngay cả cơ hội để cô ta chạm vào tay mình cũng không cho, một cái lập tức hất ra.Như lẽ tự nhiên, cô ả lại loạng choạng lùi về sau , tức thì thiếu điều khóc lên, tố cáo " Trương tổng, ngài xem, thân là tiền bối mà chị ấy ngay cả trách nhiệm của mình cũng không chịu gánh vác!"Bình tĩnh đến đâu cũng có lúc nổi giận, huống hồ từ nãy đợi nước mãi mà còn chưa thấy bóng dáng nhân viên mua nước đâu, cô đã sớm tiêu tan hết kiên nhẫn.An Tiểu Nhã quay ra, nhìn thẳng cô ả, không chút thương tình cho ả một cái tát vang dội " Bây giờ mới thực sự là họa do tôi gây ra đây, muốn nghe xin lỗi? " cô nhún vai, nhếch môi cười khinh miệt " Cô chưa có tầm ấy" nói rồi xoay người thực sự muốn rời đi.Đối với thủ đoạn muốn hại mình để gây sự chú ý, An Tiểu Nhã đối phó không hề ít, chẳng qua lần này cô không có kiên nhẫn xử lý như những lần trước nữa.Vụ đôi co vừa rồi, người trong đại sảnh để ý đến cũng không hề ít, lầm rầm hướng cô gái kia bàn tán.Yêu Yêu vốn gia đình cũng có chút gia thế, lại là tiểu tình nhân của Trương Tổng kia, người trong công ty không ít người không ưa cô ta, song cũng có chút kiêng dè, nay thấy An Tiểu Nhã một tay xử lý , không khỏi cảm thấy hả hê.Yêu Yêu là người ngang ngược, vốn muốn với An Tiểu Nhã dương oai một chút, lại không ngờ cô khó chọc đến vậy.Thấy vài người nhỏ giọng châm chọc, cô ả tức đến uất nghẹn. Nhìn tới lại thấy kim chủ của mình chẳng hề để ý đến mình, còn tham lam chăm chăm nhìn theo cái bóng dáng cao ngạo kia, liền không nhịn được nữa, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô ta cúi xuống tháo giày cao gót, cầm lấy ném về phía An Tiểu Nhã.Giày để đi diễn, đính trang sức lấp lánh khoa trương, theo hướng ném của cô ta đi tới.Bộp!Có tiếng va chạm cùng đồ vật rơi xuống nền nhà.An Tiểu Nhã hơi giật mình quay lại. Khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, tỏa ra khí tức lạnh lẽo, Cố Thần đứng chắn phía sau cô, chiếc giày cao gót ném vào anh.Vài tiếng hít lạnh vang lên. Anh tuy rằng không xuất hiện trên báo chí nhiều, nhưng ảnh hưởng không hề nhỏ, cùng với tin đồn anh là kim chủ vàng của Phương Lam, hầu như không ai là không biết .Đôi mắt xanh lục sâu thẳm, ở khoảng cách gần tới như vậy, cô cảm giác cả linh hồn đều bị hút sâu vào đôi mắt ấy, vùng vẫy không lối thoát.Nhưng cảm giác ấy không quá lâu, bởi Cố Thần đã quay người lại, cúi xuống nhặt chiếc giày kia lên."Của cô?" giọng nói hết sức lạnh lẽo, trong quá khứ đã từng nghe qua nhiều lần, An Tiểu Nhã vẫn không thể không rùng mình.Cả đại sảnh lặng ngắt như tờ , Yêu Yêu đối với vị kim chủ vàng trong mơ ước kia, sợ tới tái mặt, quay người bám lấy Trương tổng kia, lắp bắp " Trương tổng, em không cố ý!" cũng không dám quay lại nhìn Cố Thần, quá lạnh lẽo, quá đáng sợ."Hửm? Trương tổng, đến đây nói một chút về tình huống vừa rồi xem" Vị Trương tổng kia cũng là cấp cao của Thương Lăng, với việc Cố Thần mua lại Thương Lăng, trở thành chủ tịch đã biết từ lâu , nhưng Cố Thần hành tung bất định, rất hiếm tới nơi này làm việc, sự vụ đều do thư kí xử lý, hắn cũng không có cơ hội gặp qua mấy lần."Không, không, Cố tổng, chuyện này tôi đâu có biết gì!" quay sang một cái gạt phắt cô nàng ra "Đừng có tỏ vẻ quen biết tôi, biến đi" Yêu Yêu lần nữa ngã xuống đất, ngơ ngác. Biểu tình thật sự không thể tin được, mới tối qua gã còn hết lời đường mật dỗ dành, hôm nay liền trở mặt!Liền lấy hết can đảm, muốn Cố Thần thương hoa tiếc ngọc. Khóc lóc ỉ ôi "Cố tổng, Cố tổng, em thật sự không cố ý, chị Tiểu Nhã, chị mau nói rõ tình hình đi" An Tiểu Nhã không lên tiếng, bóng lưng trước mặt cao lớn, giống như bảo vệ cô khỏi mọi nguy hiểm tuyệt đối, ít nhất cô từng mơ tưởng bóng lưng này sẽ thuộc về cô...Yêu Yêu không ngừng khóc lóc thêm gì đó, Cố Thần lại không chút thương tiếc, nói thư kí lập tức sa thải cô ta cùng Trương tổng, lý do cũng hết sức có lý, " Luật công ty quy định, nhân viên công ty bao gồm nghệ sĩ hay quản lí, giám đốc đều không được có quan hệ yêu đương, nếu có nhất định phải kết hôn. Nhưng theo tôi biết, Trương tổng kết hôn cũng đã mười mấy năm rồi!"Sự việc giải quyết dứt khoát, quả là phong cách của anh.An Tiểu Nhã muốn rời đi thật nhanh. Bởi bụng cô lại bắt đầu có cơn đau quặn thắt, sáng đến vội quên ăn sáng, nãy muốn uống chút nước cùng ăn trưa mà bị việc này làm trì hoãn, bệnh dạ dày cô lại tái phát rồi Sắc mặt dần tái nhợt. Cô xoay người, cố gắng muốn ra khỏi Thương Lăng , cô không muốn dáng vẻ yếu đuối của mình lọt vào mắt anh.Trước kia cảm thán Thương Lăng xa hoa, lộng lẫy, hiện tại chỉ trách, quá rộng."Chị Tiểu Nhã, chị không sao chứ, không khỏe sao?" mấy người thấy sắc mặt cô không ổn, vội vàng quan tâm.An Tiểu Nhã thật muốn mau mau ra khỏi nơi này, vừa muốn nói đám người tránh ra, cả người đã được ôm lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương