Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 96
An Tiểu Nhã tới tận lúc ăn cơm tối xong, tai vẫn chưa hết đỏ. An Gia Minh nhìn con gái ngơ ngơ ngác ngác cả buổi, lo lắng cô mệt mỏi liền kêu cô lên phòng nghỉ sớm, cũng không quên gọi An phu nhân nói chuyện riêng về ngày hôm nay. Tắm rửa sạch sẽ, An Tiểu Nhã thần người ngồi trên giường, tay đưa lên sờ tai thử. Rất nóng.Cô nhớ rõ xúc cảm mềm mại mờ ám của nụ hôn kia, thậm chí là hơi thở ái muội của anh phả vào tai ấm nóng.Nháy mắt cả mặt cũng đều đỏ bừng.An Tiểu Nhã úp mặt xuống gối, nhớ lại tình huống hôm nay, có lẽ anh cũng đã cho người dẹp hết tin tức xuống rồi.Mở máy thấy vài cuộc gọi của Lương Mẫn cùng tin nhắn " Tiểu Nhã, hóa ra hôm nay em là đi với Cố tổng!"Cô tức khắc cảm thấy có chuyện rồi! Lương Mẫn cũng không gặp cô ở trung tâm mua sắm, sao lại biết được chứ.Không vội gọi lại, An Tiểu Nhã với lấy máy tính trên tủ đầu giường, lên mạng xem tin tức.Chuyện hot nhất không ngờ chính là chuyện hôm nay.Ảnh chụp với cự ly gần, thậm chí còn vô cùng sắc nét. Đến khuôn mặt biểu cảm vặn vẹo ở phía sau của Phương Lam cũng rõ mồn một.Có ảnh cô mới thay đồ xong bước ra, tiếp nữa là ảnh Cố phu nhân đến gần cô và Cố Thần hôn tai cô.Comment đã vượt qua con số 1 vạn. Có lời tốt, có lời ngưỡng mộ xong cũng có vài lời tiêu cực muốn bôi đen." Thật không ngờ, An nữ thần của tôi vậy mà lại là Thiếu phu nhân Cố gia!"" Tôi biết mà, thảo nào mà nổi tiếng như vậy, ra là có kim chủ vàng chống lưng " bình luận này bị rất nhiều phản hồi "Gì chứ, nữ thần của tôi là do tự mình cố gắng" " Diễn xuất của An Tiểu Nhã cũng không phải là bình hoa""Người phụ nữ kia hình như là An phu nhân đúng không? Có vẻ với Tiểu Nhã rất thân thiết""Nhìn mặt Phương Lam đứng sau kia, tin đồn kia chắc chắn là cô ta tự mình sắp xếp!"" Nhan sắc hai người này đúng là cực phẩm, Cố tổng thật câu dẫn quá đi!"Và vô số bình luận khác. Tuy nhiên về giá trị nhan sắc của Cố Thần được rất nhiều người để ý tới.An Tiểu Nhã nhìn chằm chằm bức ảnh kia, biểu cảm trên mặt cô lúc ấy chính là khó chịu, cau mày. Ngược lại Cố Thần nheo nheo mắt, hôn tai cô dường như rất hưởng thụ. Anh cao hơn cô khá nhiều. Đứng khoảng cách gần cùng hành động thân mật như vậy, vô cùng hòa hợp.Cô đang nghĩ gì vậy chứ? Hòa hợp chỗ nào?? An Tiểu Nhã luống cuống đóng máy tính lại, nhìn sắc trời tối om không một ngôi sao , cô quyết định ngủ sớm. Có lẽ do anh chưa nhìn thấy tin tức này, ngày mai Cố Thần chắc chắn sẽ gỡ bài xuống, cô tự nhủ vậy. Tuy rằng trong thân tâm gào thét có chút mong muốn anh đối với sự việc lần này có quan tâm.Vừa mơ màng, chuông điện thoại vang lên. An Tiểu Nhã mắt cũng lười mở, với tay uể oải nghe điện thoại , cô cho rằng Lương Mẫn gọi tới, vì vừa rồi cô cũng chưa gọi lại "Alo, Mẫn tỉ?"Ngoài dự đoán, người gọi tới lại là Hạ Tử Hạo."Tiểu Nhã, là anh!" An Tiểu Nhã lập tức cảm thấy tỉnh ngủ. Đối với chuyện tối hôm trước cô vẫn luôn cảm thấy khó tin. Bởi suốt mấy năm quen biết, cô chưa từng thấy Hạ Tử Hạo say tới mức vậy, luôn luôn là một dáng vẻ điềm tĩnh, thân thiết như người anh trai, vậy mà...Hạ Tử Hạo thấy cô không đáp, lại tiếp tục lên tiếng " Chuyện tối qua anh rất xin lỗi, anh say quá, lầm tưởng em là...Thương Gia"Cô lập tức sững người. Cô biết Hạ Tử Hạo là nói dối, vì tối qua khi say anh không hề nhắc một lần tới Thương Gia. Nhưng câu "lầm tưởng " thật sự để lại một bóng ma trong lòng cô, cô sực nhớ đến cô gái xinh đẹp giống hệt mình trong bức tranh kia...An Tiểu Nhã ngước mắt nhìn ra. Biệt thự Cố Thần cách khá xa. Nhưng cô vẫn thấy đèn nhà anh đang sáng. Bức tranh ấy hiện tại, anh còn giữ hay đã lãng quên nó rồi?.Cô hít một hơi sâu, giọng điệu điềm nhiên " Không sao, chỉ là anh nên gọi điện cho Thương Gia một chút. Cô ấy rất lo lắng vì không liên lạc được với anh "Hạ Tử Hạo bên kia im lặng một chút, sau đó cô nghe thấy tiếng thở dài " Được rồi, anh sẽ gọi cho cô ấy. Nhưng Tiểu Nhã... " anh hơi ngập ngừng " Anh nghĩ sẽ từ chối hôn ước với cô ấy"Sau đó không để cô nói thêm lời nào"Chuyện này nói qua điện thoại không tiện. Để khi khác đi, cũng khuya rồi, chúc em ngủ ngon" liền cúp máy.An Tiểu Nhã trầm tư.Hạ Tử Hạo với cô vẫn là chưa hết hy vọng sao?~~~~~~~~~~~~~~~~~Phía bên biệt thự của Cố Thần, Hạ Tử Hạo lúc sáng tỉnh dậy một mình, nhìn biệt thự và cách bài trí lạ lẫm đã thấy không đúng. Nhớ lại chuyện tối qua, tuy rằng say đến mức không tự mình đi nổi nữa, nhưng anh vẫn lơ mơ biết được Cố Thần đưa mình về.Cửa khóa. Cố Thần thế mà khóa anh trong ngôi biệt thự này.Thiết kế cửa cũng đặc biệt, từ bên trong cũng không thể mở ra, phải nhận diện vân tay.Loay hoay hết buổi trưa, cuối cùng tìm được một thợ phá khóa vô cùng chuyên nghiệp, cũng không thể mở cửa. Hạ Tử Hạo chính là nhờ người thợ kia tìm thang cho mình leo từ lầu 2 xuống mới có thể ra ngoài.Gọi điện Cố Thần không nghe, Hạ Tử Hạo bất đắc dĩ đành tới khách sạn.Chuyện anh với Thương Gia. Hạ Tử Hạo nghĩ rất lâu cũng đã thông suốt, anh quả thực không hết hy vọng với An Tiểu Nhã. ~~~~~~~~~~An Tiểu Nhã một đêm mất ngủ, sáng liền lấy cớ bận việc sớm mà tự mình lái xe đi mất Cho nên, lúc Cố Thần quen thuộc cầm đồ bổ tới nơi, chỉ thấy An phu nhân lắc đầu cười cười. Anh cũng bất đắc dĩ nghe An phu nhân bày cách.An Gia đối với Cố Thần không hề ghét bỏ hay thù hận. Chuyện của 5 năm trước đã là quá khứ, huống hồ trong mấy năm An Tiểu Nhã không ở đây, Cố Thần thực sự đã giúp đỡ An gia vô cùng tốt nên bây giờ vị trí của An Gia mới vững mạnh như vậy.Cha mẹ nào cũng mong muốn con gái tìm được người tốt. Hai vợ chồng An Gia Minh và An phu nhân vẫn luôn mong muốn Cố Thần có thể thuyết phục An Tiểu Nhã ở lại bên cạnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương