Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 97
Một chiếc xe Ferrari màu trắng dừng trước Thương Lăng đông người qua lại khá gây sự chú ý.An Tiểu Nhã vốn định lái vào gara trong Thương Lăng, nhưng Lương Mẫn nói cô dừng phía ngoài cửa, có chuyện cần dùng xe đi luôn. Chuyện hôm qua không hề nhỏ, nếu giờ cô đường hoàng một mình ra khỏi xe. Chắc chắn sẽ bị đám phóng viên hoặc người qua đường bu kín. Nhưng cô chờ đã một lúc rồi, sao Lương Mẫn còn chưa ra? Nơi này không cho phép đỗ xe, An Tiểu Nhã sợ dừng thêm chút nữa , cảnh sát cũng đến chở xe cô đi mất.Gọi thêm 2 lần, vẫn như cũ không có người nghe máy.Cô nhíu mày, nhìn dòng người qua lại bên ngoài đang hướng ánh mắt tò mò đánh giá chiếc xe. Thôi thì cứ vào gara đỗ xe rồi đi tìm Lương Mẫn. An Tiểu Nhã lùi xe một chút để tránh đụng phải vỉa hè, vừa định phóng đi thì bị một xe khác chặn lại, là một chiếc Audi Gì vậy? Cô dừng xe lại, nhìn chiếc xe chắn trước mình kia. Không thấy xe của cô hay cố tình?.Đôi giày cao gót đen tinh xảo, tiếp đến là đôi chân thon dài trắng mịn, chiếc váy trắng ngắn càng tôn lên đôi chân dài. Gương mặt trang điểm tinh xảo, nụ cười thân thiện dễ gần. Chính là Phương Lam. Người qua lại không ít ỏi, cô ta lại cố ý gây sự chú ý, lập tức một lượng lớn người bu lại gần cô ta. Nhưng mà Phương Lam đã có sự chuẩn bị, hai vệ sĩ cao lớn che chắn cô ta rất cẩn thận.Cứ tưởng Phương Lam như vậy vào Thương Lăng, nào ngờ cô ta lại bước tới xe cô, khom người gõ cửa xe, ý muốn cô hạ kính xe xuống.An Tiểu Nhã nhíu mày, không hạ kính. Phương Lam gõ vài lần không thấy cô phản ứng, liền đi đến trước xe. Tới lúc này cô dám chắc cô ta biết là cô trong xe.Số người bên ngoài càng ngày càng đông.An Tiểu Nhã không nhìn thấy Lương Mẫn lẫn lộn trong đám người, đang bị mấy gã đàn ông chặn lại, không cho chạy về phía này.Phương Lam đứng thẳng người. Cầm điện thoại ấn một chút, máy An Tiểu Nhã liền vang lên âm thanh báo tin nhắn "Mẫn tỷ của cô đang ở chỗ tôi, cô còn muốn chị ta sống tốt thì ra đây gặp tôi"Ra đây là lý do tại sao cô không gọi được cho Lương Mẫn. Phương Lam có lẽ bị chuyện hôm qua làm ảnh hưởng, mới dùng đến kế sách này ép cô ra ngoài.Tuy rằng cô nghĩ Phương Lam chắc chắn không dám làm gì Lương Mẫn, bởi nếu chuyện uy hiếp này bị bại lộ, sự nghiệp cùng hình tượng của cô ta sẽ tan thành mây khói. Nhưng cô không muốn để Lương Mẫn phải đối mặt với bất cứ nguy cơ gì, vì vậy mở khóa cửa xe, bước xuống. Ánh nắng vàng rực rỡ làm cô có chút chói mắt.Đám phóng viên nãy giờ vẫn đứng phía xa, lúc này thấy cô liền chen lấn tới gần " Tiểu Nhã! Tiểu Nhã, chuyện hôm qua của cô với Cố tổng là thật sao??""Hai người đã qua lại bao lâu? Cô thật sự là thiên kim An gia?"Câu hỏi dồn dập, vốn dưới ánh nắng sớm đầu thu rất mát mẻ, lúc này lại có phần oi bức, ngột ngạt. Đám người đông nghịt, như thể muốn xô đẩy ép chết cô. Phương Lam được vệ sĩ vây thành vòng tròn bảo hộ, không che dấu tia khinh người nhìn cô. Cái nhìn kia của Phương Lam không lọt qua khỏi đôi mắt phóng viên, ngay lập tức bị chụp lại, một nhóm người quay sang hỏi cô ta " Phương Lam, cô nhìn vậy là có ý gì? Chuyện cô và Cố tổng thật sự là do cô một tay dựng chuyện sao?"Phương Lam nghe thấy câu này, quả nhiên sắc mặt hết sức không tốt. Cô ta phất tay ra hiệu mọi người im lặng, rồi vệ sĩ dẹp đường cho cô ta đến trước mặt An Tiểu Nhã. Hai mỹ nhân đối mặt, thế nào cũng là một phong cảnh đẹp. Thế nhưng không khó nhìn ra, so với Phương Lam trang điểm quá mức sắc sảo, An Tiểu Nhã trang điểm nhạt vẫn có phần hút mắt người hơn.Hôm nay đeo giày thể thao. Nên An Tiểu Nhã lập tức bị thấp hơn Phương Lam nửa cái đầu, tuy nhiên không có chút cảm giác bị lép vế nào.Phương Lam nhìn phong thái thanh thản của cô, ánh mắt tựa như có sát khí. Sau đó lại nở nụ cười quen thuộc "Mọi người, hôm nay tôi cố tình ở đây cùng Tiểu Nhã tỷ tỷ là muốn thanh minh làm rõ chuyện hôm qua!"Đám phóng viên cùng người phía ngoài thoáng qua tia nghi hoặc, không tổ chức họp báo mà lại nói trực tiếp ở đây? Trước cửa Thương Lăng? An Tiểu Nhã hơi nhíu mày không lên tiếng, xem cô ta muốn diễn trò gì.Phương Lam hiển nhiên lại coi sự im lặng của An Tiểu Nhã là sợ hãi cô ta, vì thế càng cao giọng "Đề nghị mọi người giữ trật tự, ảnh chụp thì có thể, nhưng trong lúc tôi cùng Tiểu Nhã tỷ đây đối đáp, mọi người làm phiền không hỏi bất cứ câu gì" phong thái cao quý, bộ váy trắng khiến cô ta giống như một con thiên nga.Nhìn thấy mọi người quả nhiên im lặng nghe lời, cô ta đắc ý vô cùng, quay sang An Tiểu Nhã "Nhã tỷ!hôm qua chúng ta tình cờ gặp nhau đúng không?"An Tiểu Nhã nhìn cô ta"Phải" đúng là lúc đầu tình cờ gặp, sau đó là cô bám theo chúng tôi. Nhưng cô trả lời như vậy, cũng coi như giữ lại mặt mũi cho Phương Lam. Phương Lam thấy cô trả lời theo dự kiến, một tấc lại muốn tiến thêm một bước "Tỷ và Cố Thần là do em giới thiệu mà quen có phải không? Cũng chưa kết hôn mà?" câu hỏi trọng tâm nhất của tất cả mọi người ở đây, thoáng chốc mọi người cố gắng chen lấn lại gần muốn nghe câu trả lời cho rõ.An Tiểu Nhã nhếch môi cười cười, gọi hẳn tên Cố Thần, xem ra thân thiết cô ta tự nhận cũng không nhỏ. Do cô ta giới thiệu? Nực cười, lúc lĩnh giấy chứng nhận kết hôn cô ta vẫn còn chưa xuất hiện ở nơi này. Còn về phần kết hôn, tuy rằng năm đó cô đã kí lên đơn ly hôn, nhưng Cố Thần vẫn chưa kí, kể ra hình như vẫn là vợ chồng trên pháp luật. Cô ta hỏi thế này, chính là một phần muốn cho mọi người biết cô ta và Cố Thần có quen biết, không những thế mà thân thiết. Với việc nói An Tiểu Nhã với Cố Thần quen nhau do cô ta giới thiệu, vậy là ngụ ý, chuyện của cô ta cùng Cố Thần là thật, chuyện của Cố Thần và An Tiểu Nhã không phải là giả, mà là An Tiểu Nhã cướp Cố Thần từ tay cô ta.Mấy phóng viên lớn quay đầu nhìn nhau. Hôm qua tin tức nội bộ là Cố tổng tự mình cho người gỡ hết mấy bài báo scandal lảm nhảm xuống, cũng tự mình thông báo phải đưa chuyện của An Tiểu Nhã lên trang đầu. Lời này của Phương Lam e là có chút không đúng.An Tiểu Nhã nhìn thẳng Phương Lam, đôi mắt xinh đẹp trong suốt, trong ánh nắng càng tỏa ra lấp lánh quý giá. Cô nheo mắt vẻ lười biếng, chống tay vào xe, cười nhẹ rất yêu nghiệt. "Hửm? Lam muội muội nói vậy hình như có chút không đúng? Tỷ tuy rằng quen biết Cố tổng không quá lâu, nhưng chắc chắn không phải là Lam muội giới thiệu "Phương Lam không ngờ cô trả lời không chừa mặt mũi nào cho mình, cứng họng, An Tiểu Nhã tiếp tục nói "Còn về chuyện kết hôn hay chưa, Cố tổng hôm qua hình như cũng đã nói rồi, mọi người trích dẫn lại câu nói cũng không sai chữ nào, không cần tôi nói lại đúng không ?"Từng câu chữ rõ ràng, nhưng kết hợp với phong thái lười biếng yêu nghiệt của cô, lập tức mang vẻ mờ ám nồng đậm."Cô" Phương Lam tức tối chỉ vào cô "Sao cô có thể nói vậy, rõ ràng lúc trước chính cô cầu xin tôi nhường Cố Thần cho cô, mới có chuyện ngày hôm qua xảy ra" tức tới nỗi ngay cả cách xưng hô lịch sự cũng thay đổi.Đám người quay ra nhìn nhau, hai người hai ý đối lập. Nên tin ai?Một phóng viên lúc này giữ mồm không nổi nữa, đưa mic lại gần An Tiểu Nhã "Vậy Tiểu Nhã, cô nói cô và Cố tổng quen nhau không quá lâu, cụ thể là bao lâu rồi?"Một người có can đảm hỏi, tức thì cả đám người lại lao nhao lên, ngay cả bảo vệ của Thương Lăng được phái ra bảo vệ An Tiểu Nhã cũng bị xô đẩy. Không ai chú ý đến chiếc Pagani dừng phía sau xe Ferrari của An Tiểu Nhã. An Tiểu Nhã bị đám người chen lấn, vừa định lên xe luôn thì bị Phương Lam kéo lại "Muốn chạy, cô không muốn để Mẫn tỷ của cô sống nữa à?" cô ta nói không lớn, mục đích chỉ để cô ta và An Tiểu Nhã nghe thấy.Cô nhíu mày, lực đạo tay Phương Lam thật lớn, có chút đau nhức quen thuộc. Cô không khách khí hất văng tay cô ta ra. Sức khỏe Phương Lam dựa vào cái kéo tay cô vừa rồi chắc chắn không ít ỏi gì. Vậy mà cái hất này của cô làm cô ta lảo đảo, đôi guốc cao cả 10cm loạng choạng sắp ngã thì An Tiểu Nhã nhanh tay kéo lại, tránh cô ta tạo hoàn cảnh vu oan cô ăn vạ.Đám phóng viên kia không để ý đến hành động của hai người, một mực muốn có câu trả lời "Tiểu Nhã! Vậy là cô và Cố tổng rốt cuộc quen nhau bao lâu?" "Phương Lam, Tiểu Nhã thật sự là tiểu tam cướp Cố tổng của cô sao?" thật sự náo loạn tới mức không ngăn cản nổi.Lúc này, An Tiểu Nhã đang bị xô đẩy lập tức được ôm vào bảo vệ trong vòng tay vững vàng, mùi hương bạc hà quen thuộc bao trùm lấy cô. Cố Thần cất giọng trầm trầm, không để ý đám người đã điên cuồng chụp lại hành động thân mật của hai người "Tôi và cô ấy quen nhau hơn 5 năm, cũng đã kết hôn. Tôi và Phương tiểu thư đây, vốn không có chút quan hệ nào" ngắn gọn, trọng tâm. Cố Thần một câu đã trả lời lưu loát tất cả thắc mắc của đám người, dưới khí thế bức người của anh, dù không có vệ sĩ nhưng không ai dám tiến lên làm bừa.Cố Thần cúi xuống, không để ý bị đám người nhìn chằm chằm, thân mật nói nhẹ vào tai cô "Hiện tại em muốn đi xe anh về hay tự mình lái xe trở về?"Đã nói toẹt quan hệ hai người như vậy rồi, hỏi cũng bằng thừa, tất nhiên hai người phải đi chung một xe. An Tiểu Nhã tai đỏ bừng, đưa chìa khóa xe cho người bảo vệ gần nhất "Đưa xe vào gara giúp tôi, lát nữa có người nói là người An gia tới lấy thì đưa chìa khóa cho họ"Sau đó chủ động nắm lấy bàn tay lớn ấm áp của Cố Thần, kiêu ngạo bước đi.Đám người sững sờ hồi lâu. Mới để ý Phương Lam đang lửa giận ngập trời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương