Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 98



Lúc rời đi đường hoàng, hiên ngang. Tới lúc ngồi trên xe rồi, An Tiểu Nhã chẳng biết nói gì. Hai người cũng khá lâu rồi không ở chung với nhau như vậy.

Nhớ đến Lương Mẫn, cô vừa định lên tiếng, anh đã nói trước "Lương Mẫn không sao, đã an toàn rồi. Đừng lo lắng "

Cố Thần phát giác ra sự không tự nhiên của cô, tốc độ lái chậm hơn một chút. Phía sau dù gì cũng không có phóng viên dám đuổi theo. Anh hơi hắng giọng một chút, dùng chất giọng ấm áp nhất của mình của cô "Nãy mẹ nói em đi sớm, còn chưa ăn sáng đúng không?"

An Tiểu Nhã có bệnh dạ dày, còn có hạ đường huyết nhẹ. Cho nên mỗi bữa đều phải ăn đầy đủ. Vừa rồi cô nói muốn đến Thương Lăng sớm, An phu nhân dặn dò một phen, còn mang đồ ăn để trong hộp giữ nhiệt cho cô mang đi theo. Tiếc là vừa rồi hơi nhốn nháo, hộp giữ nhiệt cô đã để trên xe mất rồi.

Vừa rồi thể hiện thân thiết trước mặt phóng viên như thế. Hai người chắc chắn không thể che dấu quan hệ được rồi. An Tiểu Nhã nghĩ cũng đủ nhiều, hiện tại tiền tài, sự nghiệp cô đều có. Tình cảm lại thật sự nhất kiến chung tình, ngoài Cố Thần ra, cô chưa từng có rung động với ai hết. Nếu như thật sự muốn dứt khoát đoạn tuyệt lần nữa, cô thật sự không nghi ngờ mình cứ vậy cô độc đến hết đời.

Cô không dám hoàn toàn tin tưởng rằng Cố Thần sẽ thật tâm toàn tâm toàn ý với mình, có lẽ hiện tại công khai quan hệ trước kia cũng chỉ là vì hứng thú nhất thời. Nhưng cô cũng không muốn tiếp tục bạc đãi chính mình. Nếu đã không dứt được, vậy cứ liều mình để lần này triệt để đau đớn đi, ít nhất sẽ không còn hy vọng với tình ái nữa. Sau này rời khỏi giới giải trí cũng có thể thanh bình mà sống.

Cố Thần không biết suy nghĩ của cô, không thấy cô trả lời cũng không mất hứng, vừa suy nghĩ nên nói gì tiếp theo lại nghe thấy giọng nói thanh lãnh "Chưa ăn" tuy rằng giọng nói không mang theo cảm xúc gì nhiều, đơn thuần chỉ là một câu trả lời vẻn vẹn hai chữ ngắn nhưng Cố Thần vẫn rất vui vẻ "Vậy hiện tại liền đi ăn, em muốn ăn gì?"

An Tiểu Nhã nghe thấy giọng điệu vui vẻ của anh, hơi kinh ngạc nhìn sang. Bàn tay thon dài có chút trắng, có thể nhìn thấy đường gân thoáng dưới lớp da. Ngón tay thon dài của anh theo tâm tình vui vẻ vỗ vỗ trên vô-lăng, thoạt nhìn có chút trẻ con.

Quả thực so với Cố Thần lãnh khốc, tàn nhẫn năm xưa khác xa một trời một vực.

Rời ánh mắt nhìn thẳng phía trước, An Tiểu Nhã nhàn nhạt "Tùy tiện đi"

Cố Thần xem xét một chút, dừng trước một nhà hàng thoạt nhìn rất trang nhã.

An Tiểu Nhã đối với ẩm thực vốn có yêu cầu không cao, cứ ăn được là được nên cũng không nói gì. Nhìn bề ngoài nhà hàng này có vẻ cũng không tầm thường.

"Nhã Các" là nhà hàng nổi tiếng trong thành phố A, mới mở không lâu. Đầu bếp nổi tiếng được đặc biệt mời đến, mỗi ngày đồ ăn nấu ra đều có số lượng nhất định. Người tới ăn dĩ nhiên cũng không phải người bình thường, phải có thẻ hội viên. Cố Thần vừa hay là cổ đông lớn nhất của "Nhã Các", thẻ hội viên cũng là loại VIP.

Nhân viên đối với Cố Thần có vẻ rất quen thuộc, thuần thục đưa hai người đến một gian tách biệt trong nhà hàng. Khung cảnh rất đẹp.

An Tiểu Nhã lúc tiến vào cũng không kìm được có chút kinh ngạc. Rõ ràng vị trí nhà hàng ở trung tâm thành phố A phồn hoa, tấp nập. Vậy mà nơi này thanh tĩnh trong lành giống như vùng ngoại ô vậy. Thiết kế gian phòng rộng rãi, mát mẻ, treo vài bức tranh thủy mặc phía bức tường, toàn thể đều làm bằng gỗ. Một bức bình phong dựng phía sau cánh cửa, có lẽ là phòng vệ sinh. Phía ngoài đáng ngạc nhiên hơn là một dãy trúc xanh tươi tốt, còn có dòng suối nhỏ rất sạch sẽ.

Cố Thần thấy cô đối với nơi này hình như có yêu thích không nhịn nổi có chút đắc ý. Thiết kế nơi này cũng có phần của anh tạo nên. Trong thành phố A, vài năm trở lại đây, những cửa hàng xa xỉ, nếu có sự tham gia của Cố Thần thì đều có chữ "Nhã".

Anh chính là muốn tạo một giang sơn nhỏ cho cô.

Cố Thần dải nệm cho cô ngồi xuống.

Phía trên bàn có để thực đơn bọc bằng thẻ tre, thoạt nhìn rất có hương vị cổ đại, Cố Thần đưa thực đơn về phía cô "Em muốn ăn gì thì chọn đi"

An Tiểu Nhã đối với thiết kế nơi này rất có hứng thú, quyển thực đơn với cô cũng không ngoại lệ. Tùy tiện chọn vài món có vẻ đẹp rồi nhìn ngắm thực đơn, một vẻ rất yêu thích.

Cố Thần nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, cũng không nói gì. Xem xét những món cô chọn, lại phân phó cho nhân viên bên cạnh thêm vài món anh quen thuộc. Nhân viên kính cẩn rời đi, còn chu đáo đóng cửa lại. Trong gian phòng rộng rãi chỉ còn lại hai người.

Ngoài dự đoán, tuy rằng không nói chuyện gì với nhau, không gian lại không có vẻ gì khẩn trương, ngược lại rất thoải mái. An Tiểu Nhã sờ tới sờ lui quyển thực đơn, vô tư ngẩng đầu nói "Chất liệu tre tốt thật đấy" Cố Thần cười cười, khuôn mặt tuấn mĩ vô cùng nhu hòa, cưng chiều "Phía sau kia có một kệ sách, đều là bọc bằng thẻ tre." nói rồi đứng dậy, phía sau bình phong quả thực không phải nhà vệ sinh mà là tủ sách.

Anh cầm lấy vài quyển có nội dung không quá nhàm chán, quay lại đưa cho cô.

An Tiểu Nhã cũng không khách khí , nói cảm ơn với anh rất thật tâm. Sau đó chăm chú xem sách.

Cố Thần nhìn An Tiểu Nhã, bởi vì cô cúi xuống xem sách nên ngồi đối diện chỉ có thể chóp mũi nhỏ cùng hàng mi dày cong cong khẽ chớp như cánh quạt nhỏ, rất xinh đẹp. Anh cũng không nhàm chán mà an tĩnh ngắm nhìn cô. Suốt 5 năm chỉ có thể nhìn qua những ảnh mà mật thám anh phái đi bảo vệ cô, hiện tại cũng có lúc có thể an tĩnh ngắm nhìn cô, anh rất mong khoảnh khắc này có thể trôi đi chậm một chút.

Phục vụ theo hàng lối lần lượt bê thức ăn tới.

An Tiểu Nhã vốn đã có chút đói, ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức liền rời sự chú ý từ mấy quyển sách tới trên bàn.

Màu sắc thoạt nhìn cực kỳ tốt. Rau xanh, thịt cùng bí ngô đỏ, nước canh cá cũng có thể thấy sóng sánh đậm đà. Cô hơi chần chừ nhìn người đàn ông tuấn mĩ trước mặt, phát hiện anh vẫn luôn yêu chiều nhìn mình đột nhiên cảm thấy ngại ngùng, cô cầm lấy đôi đũa đã được anh lau cho, khẽ hắng giọng "Vậy tôi ăn đây, Cố tổng tự nhiên" sau đó không khách khí gắp lấy cục xương lớn thơm phức.

Cố Thần cười nhẹ, đáp lời "Được, ăn tự nhiên"

Sau đó yên lặng ăn cơm, Cố Thần ngẫu nhiên gỡ cá gắp vào chén An Tiểu Nhã, cô cũng không từ chối, ngoan ngoãn ăn hết. Vậy là Cố Thần lấn tới, không ngừng gắp này nọ thật nhiều cho An Tiểu Nhã, khiến cô no căng cả bụng.

Bữa ăn giữa hai người tưởng chừng khẩn trương, nào ngờ trôi qua rất ư nhẹ nhàng, thanh tĩnh
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...