“Em không được! Không muốn từ phía sau…”
“Bảo bối cố nhịn một chút, anh sẽ rất cẩn thận.
Chai này dầu bôi trơn mà anh từ nước ngoài mang về, thứ tốt đây.”
Trí Khương xoay lắc cái ʍôиɠ nhỏ như trốn tránh, khiến Dực Phàm ko tài nào tìm được lối vào, hắn nháy mắt nhìn Dịch Dương như muốn nhờ hắn giúp mình giữ chặt bảo bối.
“Kiên quyết không được! Đây ko phải chỉ những nam sinh mới làm sao? Tại sao anh cũng muốn?”
“Không thử làm sao biết, nói không chừng rất thoải mái đây!”
“Gạt người! Khẳng định rất đau!”
“Chúng ta lần đầu tiên phá thân em cũng rất đau nhưng sau đó thì sao ? Thích muốn chết còn gì ?
“Em mặc kệ, anh không thể như vậy.
Em…em muốn đi vệ sinh.”
“Em ngày hôm nay nhất định phải trải qua “
Vẫn không lên tiếng Dịch Dương đột nhiên tiếp lời.
” Mình lại nghĩ nên…”
” Đúng vậy, bảo bối hôm nay anh chưa ăn gì, nhưng sẽ làm cho em thoải mái “
Trí Khương thấy mạnh bạo vô hiệu, lại không có cách gì thoát khỏi sự kiểm soát của 2 sắc lang.
” Ông xã, ca ca…Ko được, Em sợ đau.
Chúng ta hôm khác lại…” Trí Khương
“Bảo bối đần độn thật đáng yêu, biết rõ không có khả năng.
Không muốn lại lừa mình dối người.” Dực Phàm nói xong hướng Dịch Dương gật đầu.
Vẫn tĩnh bất động đột nhiên bắt đầu êm ái phát lực, Dịch Dương nâng ʍôиɠ, nam vật chỉ có tiến không ra, chuyên tâm tìm đến lối mòn mẫn cảm.
Quả nhiên, không bao lâu, quy đầu to tướng đã tới chỗ đó, vốn có non mịn nổi lên lúc trước dưới sự kϊƈɦ thích, bị Dịch Dương lần thứ hai cọ đến, càng mẫn cảm, cao trào dư vị còn không có quá, mới một cái, nồng nặc vui vẻ lại đoạt đi lý trí của nàng.
Nàng ôm chặt dưới thân nam nhân, ghé vào lỗ tai hắn kiều kiều thở gấp gáp, đâu còn chú ý tới phía sau kia mảy may cảm giác mát càng ngày càng sâu vào.
Dực Phàm ở phía sau nàng, chậm rãi thăm dò vào một đốt ngón tay, mới vừa đi vào thì, chẳng ngờ bị người tiến vào địa phương cơ buộc chặt, gắt gao cuốn lại.
Dực Phàm thở nặng nề, bàn tay thành thạo vây bắt cúc huyệt xinh đẹp, tận tình xoa Ьóρ… thuốc bôi trơn phát huy tác dụng, Dực Phàm đã có thể rất thuận lợi mà trừu đưa nửa ngón tay, hắn nhìn một chút Trí Khương, lộ trình khuây khoả tựa hồ che lại phía sau cảm giác, nàng ngoan ngoãn ghé vào trêи người Dịch Dương, cũng không có chống cự.
Hắn ngoan quyết tâm, tiếp tục thâm nhập sâu, thế nhưng càng đến bên trong trở ngại càng lớn, cô gái cũng không nhịn được mà ngẩng đầu ai tiếng cầu xin tha thứ: Truyện được chỉnh sửa và đăng tại ThichTruyen.VN - Thích Truyện Chấm VN
“Đừng … nữa tiến vào, đau…”
“Ngoan bảo bối, nhịn thêm, một hồi liền thư thái.”
Dịch Dương ở trêи tấm lưng trần nhẵn nhụi mà vỗ về an ủi, cúi đầu nói lời tâm tình, tạm thời dời đi sự chú ý của nàng.
Dực Phàm nhân cơ hội bắt đầu dùng cả ngón tay ve vuốt vài cái, cũng không biết là do thuốc bôi trơn hay chính là bảo bối động tình.
Trong vách thay đổi nước nhuận không ít, mỗi lần rút ra còn có thể mang ra khỏi một vòng thủy dịch, thấm ướt chung quanh da.Trí Khương
Dực Phàm rèn sắt khi còn nóng, lại gia nhập một tay ngón tay, mới vừa đi vào, Trí Khương đã cảm thấy phía dưới tựa hồ cũng bị xé rách, nếu so với phá thân trước đây thì còn thống khổ hơn, loại cảm giác này kịch liệt hơn, nàng thậm chí cảm thấy chỗ đó hẳn là chảy máu.
Nàng khóc gọi ra:
“Không cần! Không cần! Anh mau đi ra!”
Dực Phàm vốn không có biện pháp dừng lại, tên đã trêи dây không bắn không được, hắn không thể làm gì khác hơn là đem trấn an công tác giao cho Dịch Dương, không chút nào nương tay mà tiếp tục xoay cự long trong cúc huyệt cho nó tiếp nhận mình.
“Suỵt suỵt, bảo bối, không có chuyện gì, chúng ta đều vì yêu em nên muốn chiếm giữ mỗi một huyệt động.
Nhịn một chút, sẽ ko sao “
Trí Khương cũng không biết là xảy ra chuyện gì, một nghe được có người an ủi, nước mắt chảy càng dử hơn, có thể thực sự là bị bọn họ làm hư, mặc dù biết Dực Phàm không có khả năng dừng lại, còn là muốn làm nũng:
“Thế nhưng, người ta đau quá, đau đã chết!”Trí Khương
“Kia… Chúng ta cùng nhau đau có được hay không? Em cắn vai anh, như vậy có được ko ? “
Oán giận về oán giận, nhưng nàng chưa bao giờ nhẫn tâm cố sức cắn bọn họ, mỗi lần chính là nho nhỏ mà mài nghiến răng liền xong chuyện, coi như hiện tại nàng đau đến chết đi sống lại, cũng chỉ là đem ngẹo đầu, hạ không được miệng.
Thế nhưng này vừa nghiêng đầu, nàng mặt đỏ phải tựa như tôm luộc, trắc diện kia mặt to lớn cái gương chiếu thân ảnh ba người bọn họ cùng ɡɪɑᴏ һợρ.
Nàng xem thấy Dực Phàm đã có hai tay ngón tay đi vào, chính nhanh chóng trừu, thảo nào như thế đau…
Nàng đầy hứng thú mà nhìn một hồi, đột nhiên lại một cổ đau đớn truyền đến, nàng cúi đầu, ở hõm vai Dịch Dương khóc nức nở.
Dực Phàm nhìn nàng không sai biệt lắm có thể thích ứng, ngón tay ở trong cúc huyệt hơi tách ra, cũng ở bên trong xoay tròn.
Bên trong căng mịn không kém chút động trước chút nào, thậm chí chặt hơn chút.
Cho nên hắn mở rộng kéo đau đớn cơ, cường ngạnh động tác trái lại nhượng bốn phía thành càng gia tăng hơn co lại, bao trọn vật cứng vừa mới xâm nhập.Trí Khương
Dực Phàm trong lòng thầm than, mới hai tay ngón tay đã chặt như vậy rồi, nếu đổi lại là tiểu huynh đệ của mình nhất định sẽ được ăn phải gắt gao, đến lúc đó không biết có bao nhiêu tiêu hồn đây.
Nghĩ tới đây, hắn cũng không đoái hoài tới tiếng Trí Khương nức nở, ngón tay càng dùng sức, làm cho cúc huyệt ko tự chủ mà căng trướng.
Đang đau nhức giữa dần dần tê dại thân thể, theo Dịch Dương như mặt nước ôn nhu trừu đưa lên hạ kinh hoảng, nàng đã hoàn toàn bỏ qua chống lại, ngoan ngoãn quyệt cái ʍôиɠ đợi phía sau bị tiến vào.
Nhưng Dực Phàm đỉnh mới vừa tiến vào thì đã nghe tiếng nàng vừa khóc nức nở,so với ngón tay thì quy đầu của hắn chẳng biết lớn gấp bao nhiêu lần, chỉ là thăm dò vào một cái đầu, cái loại này hư thân đau đớn lại cuốn tới, nàng vừa căng thẳng, hai cái nhỏ đồng thời buộc chặt, bị cùng lúc 2 người cắm vào khiến nàng ko nhúc nhích được.
Dịch Dương mãnh hít một hơi, trong vách mị như dài quá vô số mở cái miệng nhỏ nhắn, điên cuồng mà hôn môi nó.
Dịch Dương vội vàng ổn định tâm thần, giữ chặt không thể vào lúc này đi ra, nếu như không khiến phía trước thoải mái thì e rằng phía sau nàng khó sống… Thế là, hắn như là cùng này hút bảo tác chiến giống như vậy, hung hăng mà chà sát điểm mẫn cảm kiều mị non nớt kia, bức bách nàng chảy ra càng nhiều ɖâʍ thủy.
mẫn cảm nhất một chút, bức bách nàng chảy ra càng nhiều hơn yêu.
.
Trí Khương - Trà Mê
Chương 70: 70: Còn Muốn Chạy Cửa Sau ! Không Có Cửa Đâu
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương