Dực Phàm ở phía sau cũng bị kẹp chặt đến không chịu nổi, nhưng vô luận như thế nào hắn cũng không có khả năng lui ra ngoài, chỉ có thể phối hợp nàng trêи dưới rung động, từng bước ép sát, phá tan không gian thu hẹp bên trong cúc huyệt.
Trí Khương đấm sàn nhà, liều mạng lắc đầu, giọt nước mắt cút lăn xuống, dùng nồng nặc giọng mũi khóc lóc kể lể:
“Dực Phàm, xin anh, chúng ta không làm nửa được ko… Ô ô… Dực Phàm, em đau quá! Em ghét anh ! Đáng ghét!”
May là hắn biết nàng ko phải nói thật, trái tim còn là nặng nề mà quất một cái, hắn đột nhiên phát hiện mình dĩ nhiên không thể chịu đựng bảo bối đối với hắn có bất kỳ mặt trái nào, một chút đều không thể.
Hắn với bản chất thương nhân nên không bao giờ làm ăn lỗ vốn, nếu hắn đã toàn thân ko che đậy đứng trước mặt nàng thì nàng ko thể ko đáp lại.
Tuy rằng vì hoàn cảnh hắn mới cùng người đàn ông khác chia đều tình cảm của Trí Khương nhưng mà với bộ phận kia thì tuyệt đối hắn ko cho phép tồn tại tạp chất ?! Con ngươi tối xuống, hắn nhất ngoan tâm, cầm lấy sau thắt lưng Trí Khương, hạ thân một cái dùng sức thẳng tiến cả ɖu͙ƈ long liền đi vào đóng chặt cúc huyệt.
“A!”
Trí Khương đau đến chảy nước mắt, toàn thân cứng nhắc mồ hôi đầm đìa, hạ thể co rút phát run, to lớn cảm nhận sâu sắc kɧօáϊ cảm, rêи rỉ lẩm bẩm :
”Ông xa, em sai rồi, đi ra ngoài đi… Một hồi em giúp anh khẩu giao có được hay không, chúng ta không làm.”
Dực Phàm thực sự không nghe được tiếng nàng cầu xin tha thứ, nhìn nàng ủy khuất có chút ko đành lòng, xoẹt qua ý nghĩ hôm nay chơi đến đây thôi.
Nhưng nghĩ lại vừa nghĩ, ngày hôm nay không làm, sau này luôn luôn muốn phá cúc, đến lúc đó không phải là đau hơn sao? Hơn nữa, nếu như lần này để cho nàng nếm được mùi, sau này bọn họ có thể hai người cùng nhau thâm nhập trong cơ thể nàng, ba người cộng đồng tiến vào thiên đường.
“Dịch Dương, suy nghĩ chút biện pháp”
Ấm áp đầu lưỡi ɭϊếʍ đi vệt nước mắt ràn rụa, tìm được liên tục run rẩy môi, khe khẽ mím mím, vây bắt vành môi tinh tế miêu tả, lại an ủi vậy mà ʍút̼ làm cái lưỡi tiêm, ngăn chặn nàng tiếng cầu xin tha thứ, chỉ còn lại thanh âm ukm aa…vô nghĩa.
Dực Phàm thành thật ở trong cúc bất động đợi một hồi, chờ thân thể của nàng thôi run rẩy hắn mới cúi người hôn lên tấm lưng mị màng bất đắc dĩ nói :
“Bảo bối lập tức liền tốt, một hồi làm sẽ rất sung sướиɠ “
Nói xong quả quyết mà rung động vòng eo, ở cúc trong rõ ràng cạn mà trừu sáp.
Đau ý cùng cảm giác sợ hãi dần dần tán đi, nàng rất nhỏ giật giật, lại có loại dị thường cảm giác thỏa mãn, hai cái động nhỏ đều bị tràn đầy, toàn thân đều bị chiếm cứ, dường như sinh mạng sở hữu đều có chống đỡ.
Nàng dùng cánh tay khởi động trêи thân, nhìn về phía gương lớn.
Chỉ thấy ba người dính sát vào nhau, không có có một tia khe hở, mà mình thì bị kẹp ở giữa, vốn là da thịt trắng nõn ở hai cỗ đột hiển nam bản sắc màu da giữa, tương phản lớn hơn.
Chẳng biết làm sao, Trí Khương đột nhiên nghĩ đến Oglio, nhịn không được xì một tiếng bật cười.
Nghe được bảo bối lại cười, Dực Phàm hơi kinh ngạc mà nhìn nàng, nhìn nàng tựa hồ vẻ mặt dễ dàng, buộc chặt thần kinh cũng buông lỏng, hắn đánh giá hiện tại nếu dùng lực mạnh trừu đưa sẽ không có cái gì vấn đề, liền cố gắng di chuyển kính thắt lưng, ở chật hẹp cúc bên trong qua lại trừu.
Tuy rằng cũng rất thuận hoạt, nhưng Dực Phàm rõ ràng rất trầm say vu loại này chinh phục vui vẻ giữa, không khỏi lực đạo càng ngày càng nặng.
Trí Khương nhỏ giọng nói lầm bầm hai tiếng, dường như cũng không có khó chịu, ngược lại thì ở nơi ma sát cảm nhận được kɧօáϊ cảm, nàng không hề rúc đầu, mà là hơi khởi động thân thể, điều chỉnh tư thế, phương tiện động tác của hai người.
Mà bởi vì … này chút khe hở, nàng song vừa lúc ở Dịch Dương cằm ngay phía trêи.
Dịch Dương nào sẽ thả khí cơ hội này, nắm lên hai con thỏ nhỏ tiến đến bên mép, một bên một cái, hôn môi cuồng nhiệt.
Ba người lấy tiết tấu giống nhau cùng tần suất trêи dưới rung động, hai người đồng thời tiến vào, phía trước sau hai cái thay phiên nhau đâm vào chui ra theo tiết tấu.
Trí Khương lý trí lại có chút thoát ly thực tế, nàng tựa hồ có thể cảm giác được ba lòng của người ta nhảy dần dần xu vu thống nhất, tâm linh ở thể kết hợp dưới sự trợ giúp càng thêm phù hợp, cuối cùng, hô hấp cũng là nhất trí, cũng nữa không phân rõ ai là ai.
Vui vẻ càng mãnh liệt, trong cơ thể kia một chút lại muốn tạo phản, lần này nàng không hề chống cự hay khó xử vs cảm giác mắc tiểu, ở một cái nặng nề vào sau, thả lỏng hạ thân, mặc cho nước từ trong cơ thể phún ra ngoài.
Chỉ chốc lát, dịch mật sềnh sệch cũng tới vô giúp vui ngay chổ ɡɪɑᴏ һợρ của bọn họ, tận tình giúp Dịch Dương cọ rửa nam căn.
Dực Phàm cũng cảm thấy bảo bối trước bắt đầu co quắp , liên đới phía sau cũng bắt đầu co rút nhanh, ngoại trừ thuốc bôi trơn, thân thể cũng chứng minh khả năng động tình thiên bẩm.
Hắn biết nàng cao trào, cũng không giữ lại nữa, cuối cùng mấy người thẳng thắn thoải mái mà xuất binh trong bao.
Trí Khương kiều mị ưm, khuây khoả đến nói không ra lời.
Nếu Dực Phàm đã thực hiện được, hẳn là có thể nghỉ ngơi đi.
Nàng tự cho là đúng mà ảo tưởng, lại bỏ quên bọn họ khi làʍ ȶìиɦ đều mang bộ mặt sắc lang, giống như muốn đem nàng ăn sạch tận xương cốt.
Ba người nghỉ ngơi một hồi, Dịch Dương đánh trước phá một phòng tiếng thở dốc,
“Hảo huynh đệ, tư vị ra sao?”
“Ra sao? Mình thử xem chẳng phải sẽ biết.” Nói xong cũng đứng lên, kéo Trí Khương, ý bảo Dịch Dương với hắn đổi chỗ.
“Không thể nào! Còn muốn đến?”
“Bảo bối, vừa lúc Dực Phàm giúp em mở ra, lần này cho anh thử 1 chút, phòng cho lần sau em ko quen lại thấy đau “
Nghe vào phảng phất đang vì nàng suy nghĩ, nhưng người nào không biết hai cái này trùng hướng não tên ngốc an cái gì hảo tâm.
Trí Khương vừa định trốn, lại bị hai người vững vàng kẹp ở giữa, không thể động đậy, ba người liền như thế nửa quỳ, triệt để thành có nhân bánh bích quy.
.
Trí Khương - Trà Mê
Chương 71: 71: Đau Đến Cả Đời Em Không Quên Được
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương