Trò Chơi Sống Lại
Chương 7
"Nghĩ cách giải cứu Lệ Na", toàn bộ nhiệm vụ không có một chút gợi ý nào, nhưng từ hai chữ "giải cứu" có thể thấy, nhiệm vụ này chỉ sợ là không đơn giản....... Người chú da đen mang Lệ Na đi là người tốt sao? Nếu là người tốt, hiện tại ông ấy có còn ở bên cạnh bảo vệ Lệ Na không? Lăng Cửu Vi không thể nghĩ ra đáp án cho câu hỏi này, mà nhiệm vụ này cũng không phải suy nghĩ là có thể hoàn thành, cô phải đi đến vị trí chấm đỏ tượng trưng cho Lệ Na. Từ chỗ Lăng Cửu Vi đến chấm đỏ, cùng lắm phải đi qua hai dãy nhà, cô cẩn thận di chuyển qua các phương tiện đã bị vứt bỏ hoặc là vách tường gần đó, tiến về phía chấm đỏ, tiếp tục bước đi....... Nhưng không ngờ tới cô lại nhìn thấy tên nam sinh mặc áo len biến thái! Trước mặt hắn là Liễu Gia Duyệt đang quỳ trên mặt đất, có lẽ là cô ấy bị ngã khi đang chạy trốn, bị nam sinh mặc áo len đuổi kịp. Lăng Cửu Vi trốn ở góc tường..... Lúc trước, cô đánh nhau chính diện với nam sinh mặc áo len, cơ hội chiến thắng còn không lớn lắm, hơn nữa Liễu Gia Duyệt cũng có thể tuỳ lúc rời khỏi phó bản, cho nên, Lăng Cửu Vi dựa vào tường, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên kia. "Đến ~ lượt ~ chị ~ rồi!" Nam sinh mặc áo len nở một nụ cười chán nản, tay phải kéo chiếc rìu, để lưỡi rìu tuỳ ý cào trên mặt đất, phát ra âm thanh chói tai. "....... Tiểu soái ca, đừng cả ngày nghĩ đến giết chóc chứ, chị đây cùng em làm chút chuyện thú vị nhé!" Liễu Gia Duyệt có lẽ cũng bị buộc tới nóng nảy, đối mặt với nam sinh tuổi chưa lớn, tính tình quái gở này, liền dùng tới "Mỹ nhân kế". Nhưng Lăng Cửu Vi không quá vài giây liền nghe được tiếng hét thảm của Liễu Gia Duyệt...... Cô thoáng nhìn trộm, có vẻ như cánh tay trái của Liễu Gia Duyệt bị nam sinh mặc áo len chém đứt. Trong không khí mùi máu tanh lập tức trở nên nồng nặc, cô còn có thể cảm giác được những con tang thi xung quanh đang đi tới hướng này. "Tôi không thích những cái phong hoa tuyết nguyệt đó, tôi thích trực tiếp nghe chị kêu hơn." Nam sinh mặc áo len biến thái lắc lắc cái rìu dính máu, cười toe toét ngồi xổm trước mặt Liễu Gia Duyệt nói. Liễu Gia Duyệt cắn chặt răng, lựa chọn thoát khỏi "trò chơi sống lại" này, hoá thành ánh sáng, biến mất trước mặt nam sinh áo len biến thái. Cô vốn dĩ kích hoạt được một nhiệm vụ che giấu, phần thưởng rất hấp dẫn, nhưng hiện tại xem ra, gặp được nam sinh mặc áo len biến thái, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn. "Chậc, nhàm chán." Nam sinh mặc áo len phỉ nhổ, khiêng rìu lên vai, vừa hát vừa rời đi. Mà nửa cánh tay kia của Liễu Gia Duyệt đã hấp dẫn ba con tang thi xung quanh, chúng nó giành giật miếng thịt tươi này, một lúc sau, nửa cánh tay đã bị chúng nó ăn sạch toàn bộ. Lăng Cửu Vi kiên nhẫn đợi nam sinh mặc áo len rời khỏi tầm mắt của cô, đứng tại chỗ chậm rãi đếm 120 giây, dự tính giờ phút này cô đi ra, sẽ không đụng phải nam sinh mặc áo len, mới tiếp tục di chuyển về phía chấm đỏ Lệ Na. Khoảng cách giữa hai dãy nhà, không ngăn cản Lăng Cửu Vi quá lâu....... Từ xa cô nhìn thấy một ngôi nhà ba tầng, tầng cao nhất là sân thượng, trên đó có hai người đàn ông, có lẽ là đang tuần tra tình hình tầng dưới, mà chấm đỏ Lệ Na cho thấy cô bé đang ở trong toà nhà này. Không có tang thi nào ở tầng dưới, nhưng đúng là vì trông quá mức an toàn, mới càng thêm khả nghi. Trên cửa sổ lầu hai có treo một khẩu hiệu, mặt trên không biết là dùng chất lỏng gì để viết dòng chữ "Hoan nghênh người sống sót đến trại tập trung người sống sót", từ bên ngoài nhìn vào, vốn dĩ không thể nhìn ra, cũng không biết bên trong rốt cuộc có bao nhiêu người. Lăng Cửu Vi suy nghĩ một chút, thu lại dao phay trong tay vào trong hình xăm, duỗi tay đem đất trên mặt đất bôi lên mặt. Nhưng tiếng bước chân phía sau làm động tác của cô dừng lại, nhanh chóng xoay người lại lấy ra con dao phay lần nữa, đặt trên cổ người nọ. "Lăng..... Lăng tỷ tỷ." Người tới là Hạ Tiểu Nam, bị Lăng Cửu Vi dùng dao phay làm vậy một trận, cậu sợ tới mức run lên một cái, ngồi bệt xuống đất. Hạ Tiểu Nam trông vô cùng chật vật, quần áo rách tung toé, trên cánh tay giống như bị một vật sắc bén nào đó chém thương, mặc dù cậu đã dùng vải buộc chặt lại, nhưng vẫn chảy ra một chút màu đỏ. "Cậu như thế nào lại không thoát khỏi trò chơi này?" Lăng Cửu Vi thấy thế, thu lại con dao phay vào trong hình xăm hỏi. "Em vừa mới kích hoạt nhiệm vụ che giấu, cho nên...... Muốn thử đi hoàn thành một chút." Hạ Tiểu Nam nhìn thấy hành động của Lăng Cửu Vi, thở một hơi dài nhẹ nhõm, cậu đỡ tường đứng lên nói: "Lăng tỷ tỷ, chị không có chuyện gì thật sự là quá tốt! Sau khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ chính không bao lâu, tên nam sinh mặc áo len lúc trước đã đuổi tới đây, Lưu Kiệt bị hắn giết chết, em và Liễu Gia Duyệt lợi dụng lúc hắn mất tập trung chạy mất....." Lăng Cửu Vi gật đầu, căn cứ vào cuộc đối thoại của nam sinh mặc áo len và Liễu Gia Duyệt lúc trước, Hạ Tiểu Nam đích xác là nói thật. Vẻ mặt của cô có chút hoà hoãn: "Tôi cũng đang làm một nhiệm vụ, là một nhiệm vụ phụ." "Ồ...... Đúng rồi! Thật ra chúng ta có thể cùng nhau làm nhiệm vụ." Hạ Tiểu Nam chạm vào hình xăm trên ngón tay mình, nhìn Lăng Cửu Vi hô lên: "Tổ đội, chia sẻ nhiệm vụ." Lăng Cửu Vi lập tức nhận được lời nhắc— [ Số 100667 gửi lời mời muốn lập tổ đội chia sẻ nhiệm vụ với bạn, sau khi chấp nhận, nhiệm vụ của hai người sẽ trở thành nhiệm vụ chung, phần thưởng điểm tích luỹ chia mỗi người một nửa, vật phẩm khen thưởng ngẫu nhiên] Nhiệm vụ che giấu còn có khen thưởng vật phẩm sao? Lăng Cửu Vi nhớ tới "sổ nhật ký của Lệ Na" trong tay mình, cuối cùng đã trở thành vật phẩm tiêu hao, tức khắc, đối với cái gọi là vật phẩm khen thưởng có chút rung động. Lăng Cửu Vi chấp nhận lời mời lập tổ đội của Hạ Tiểu Nam, cũng thấy được nhiệm vụ che giấu: Săn giết 10 con tang thi, tiến độ trước mắt (1/10). Hoàn thành sẽ khen thưởng 300 điểm tích luỹ, một chiếc vòng cổ thăm dò, một chiếc đèn pin vĩnh cửu...... Nói chung, trừ điểm tích luỹ ít hơn một chút, nhiệm vụ che giấu này so với nhiệm vụ phụ của cô đơn giản hơn nhiều! Sau khi Lăng Cửu Vi đọc xong chi tiết nhiệm vụ, lại nhìn thoáng qua Hạ Tiêu Nam thảm thương, nhịn không được mở miệng hỏi: "Cậu giết một con tang thi, liền biến chính mình thành như vậy sao?" "Khụ khụ......." Hạ Tiểu Nam có chút không được tự nhiên mà ho hai tiếng, "Em vốn dĩ nhìn thấy một con tang thi không có chân nằm trên mặt đất, nhưng em không biết thùng rác bên cạnh nó còn có một con khác...... Sau khi em giết con tang thi không có chân kia xong, con trong thùng rác kia đột nhiên nhảy ra làm em sợ hãi, em mới bị thương......" "Được rồi! Lăng Cửu Vi nhún vai, "Nhiệm vụ của tôi cậu cũng thấy rồi, tôi muốn giả dạng thành người sống sót trà trộn vào." "Được! Vậy em có cần phải bôi đất lên mặt không?" Hạ Tiểu Nam tức khắc tinh thần tỉnh táo. "Không cần, cậu trông đã rất thảm rồi......" Lăng Cửu Vi dời ánh mắt nói. ***** Tầng một "Trại tập trung người sống sót" cũng có hai người đàn ông mặc áo đen ngắn tay canh gác, hai người bọn họ một người cầm khảm đao, một người cầm súng, hai người dường như đang nói chuyện phiếm. "Cứu mạng với———" Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam vẻ mặt hoảng sợ kêu cứu, chạy về phía hai người bọn họ, phía sau còn có một con tang thi chậm rãi đuổi theo. Lăng Cửu Vi cảm thấy chính mình, diễn thật sự rất giả, con tang thi chỉ cách bọn họ ít nhất 3 mét, cô một chút cũng không lo lắng, mà Hạ Tiểu Nam là thật sự sợ, tiếng kêu cứu của cậu so với Lăng Cửu Vi lớn hơn rất nhiều, cả khuôn mặt trắng bệch. Hai người ở cửa liếc nhìn nhau một cái, người cầm khảm đao dẫn đầu đi qua, một đao chém chết con tang thi kia, một người khác ổn định Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam, mỉm cười với bọn họ nói: "Không sao đâu, đến "trại tập trung người sống sót" các cô sẽ an toàn! Hoan nghênh hai người!" "Chúng tôi...... An toàn rồi sao?" Lăng Cửu Vi ôn cánh tay của mình, nhỏ giọng hỏi. "Đúng vậy! Hai người đã an toàn rồi!" Người đàn ông cầm súng là một tên đầu trọc, tuy rằng cao lớn, nhưng cũng không quá cường tráng. Hắn nhìn Lăng Cửu Vi đánh giá một hồi, cuối cùng dừng lại ở trên ngực cô, ý cười càng sâu nói: "Tôi tên Kent, về sau có việc gì có thể đến tìm tôi." "Tôi là Tái Văn, cậu em trai này có việc gì có thể đến tìm tôi a!" Người đàn ông cầm khảm đao đi tới, tai trái của hắn đeo một chiếc đinh tán, trên cổ xăm một đoá hoa hồng. Hắn vừa nói, vừa dùng thân mình cố ý cọ vào cánh tay Hạ Tiểu Nam, liếc mắt nhìn cậu một cái. "Cảm ơn các anh, nếu không gặp được các anh, chị em chúng tôi đã gặp nguy hiểm rồi! Tôi tên Lăng Cửu Vi, đây là em họ tôi Hạ Tiểu Nam....... Cảm ơn các anh đã cứu chúng tôi!" Lăng Cửu Vi đương nhiên thấy được ánh mắt lộ liễu của tên Kent nhìn cô, cô cũng nhìn thấy Hạ Tiểu Nam bị cái tên Tái Văn kia dựa vào người cậu một cách ghê tởm, nhưng bây giờ cô cũng chỉ có thể áp xuống trong lòng, làm tốt vai diễn chị gái mềm yếu run run rẩy rẩy ở mạt thế..... Biểu hiện quá mức cường ngạnh, sẽ làm bọn họ cảnh giác. "Đi lên tầng hai đi! Jinna sẽ tiếp đãi hai người! Cần tôi đưa hai người lên không?" Kent nói, đi đến bên cạnh Lăng Cửu Vi, muốn vươn tay ôm bả vai cô. "Ôi, chúng tôi vô cùng sợ hãi! Chúng tôi liền đi lên tìm Jinna!" Lăng Cửu Vi không lộ dấu vết dịch một bước cách xa tên Kent một chút, kéo Hạ Tiểu Nam chạy vào ngôi nhà. "Tôi thích cô gái kia." Kent vuốt cằm của mình, nhìn bóng dáng Lăng Cửu Vi nói...... Mạt thế đến, rất nhiều phụ nữ gầy gò như que củi, người giống như Lăng Cửu Vi đúng là không nhiều lắm, tuy rằng trên mặt cô dính đất, rửa sạch cũng sẽ là một tiểu mỹ nhân. "Tôi thích em trai của cô ấy." Tái Văn nhướng mày, huýt sáo...... Người trẻ tuổi, trắng nõn sạch sẽ, gầy gầy ốm yếu, đúng kiểu hắn thích. ——— Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam đang đi lên cầu thang bỗng nhiên ớn lạnh không rõ lý do. **** Ngay khi Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam vừa bước lên tầng hai, liền cảm thấy có một hương vị gay mũi xộc tới. Không thể nói rõ rốt cuộc là cái gì, chỉ cảm thấy hương vị rất hỗn tạp trộn với mùi mồ hôi, mùi bài tiết từ vật lạ, khói từ củi đốt và hương vị đồ ăn thối nào đó. Có khoảng mười mấy người ngồi dựa tường ở tầng hai, một người phụ nữ cầm súng nhìn bọn họ. Ánh mắt mấy người kia đều có chút mê mang, bọn họ gần như là ôm đầu gối của chính mình, không nhúc nhích. Lăng Cửu Vi liếc mắt một cái liền thấy được trong đó có duy nhất một bé gái, làn da cô bé màu nâu, tóc xoăn lọn nhỏ màu vàng, mặc một cái áo màu vàng kèm ngắn tay và quần bó sát, nói vậy đó chính là Lệ Na. "Chào! Hoan nghênh các cô gia nhập 'trại tập trung người sống sót'! Tôi là Jinna, rất vui được gặp hai người." Người phụ nữ cầm súng đúng là Jinna trong miệng Kent, cô ta chủ động đi tới, tự giới thiệu. "Xin chào, tôi là Lăng Cửu Vi, đây là em họ tôi Hạ Tiểu Nam." Lăng Cửu Vi mím miệng, cúi đầu, nhu nhu nhược nhược nói, "Chúng tôi vừa mới bị tang thi truy đuổi, cũng may còn có Kent tiên sinh và Tái Văn tiên sinh......" "Đừng khách sáo như vậy! Mạt thế đến, chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau!" Jinna khách sáo vài câu, ánh mắt chuyển đến hai cái ba lô trên vai của Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam, "Các cô có bằng lòng giao thức ăn và nước uống không? Chúng tôi mỗi ngày đều sẽ đúng giờ phát nước và đồ ăn...... Không giao cũng được, vậy các cô sẽ không được chúng tôi phát thức ăn nước uống." "Chúng tôi đương nhiên bằng lòng giao nó." Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam liếc nhau, hai người đã sớm đem phần lớn số thức ăn nước uống cho vào trong hình xăm, trong ba lô chỉ có một chai nước còn đang uống dở và một túi bánh. Nhưng...... Nhìn đám người như mất hồn ở ven tường đó, thức ăn nước uống Jinna phân phát, chỉ sợ là không tốt lắm. "Lựa chọn sáng suốt." Jinna lấy đi ba lô của bọn họ, vẻ mặt rõ ràng càng thêm thân thiện, "Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đi! Các cô sẽ thích nơi này."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương