Trò Chơi Sống Lại

Chương 9



Nhìn vẻ mặt Hạ Tiểu Nam viết đầy chữ khó chịu, Lăng Cửu Vi thở dài, đưa khăn giấy ướt cho cậu. Mà người sau khi cầm khăn giấy ướt, dùng sức lau miệng thật lâu, hậu tri hậu giác* hỏi: "Lăng tỷ tỷ, chị đến cả khăn giấy ướt cũng có!"

*Hậu tri hậu giác: quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra rất chậm.

"Đúng vậy, thuận tay lấy." Lăng Cửu Vi thấy cậu dời đi sự chú ý, cong cong khoé miệng trả lời, "Đi thôi! Phía dưới còn ba người đang chờ chúng ta đánh ngất đấy!"

"Vâng vâng!" Hạ Tiểu Nam gật đầu, lại nghi hoặc hỏi: "Lăng tỷ tỷ, thật ra em không biết nên đánh ngất người khác ở đâu..... Chị thật sự rất lợi hại, một đao liền khiến hắn hôn mê!"

"Tôi.... Trước kia từng theo cậu học qua một lần, cậu tôi là cựu quân nhân, là một người rất tốt." Ánh mắt Lăng Cửu Vi hơi dịu lại, cậu của cô Trương Hùng và Lăng Cửu Mạc, là hai người thân yêu nhất của cô trên thế giới này.

Mỗi lần Lý Y Duệ đánh cô và Lăng Cửu Mạc, chỉ cần cậu của cô ở đó, Lý Y Duệ sẽ không quá phận. Đáng tiếc cậu của cô cũng có gia đình của mình, không có lý do gì để đưa cô và Lăng Cửu Mạc về sống cùng.

"Thật vậy a!" Hạ Tiểu Nam cái hiểu cái không mà lên tiếng, nhìn Lăng Cửu Vi có chút hâm mộ nói: "Còn em.... Em vừa mới dùng tay đánh hắn một cái, hắn đều không đau không ngứa!"

——— Không chỉ không đau không ngứa, Tái Văn còn tưởng rằng Hạ Tiểu Nam muốn chơi theo kiểu S.M*...... Đây thực sự là vết nhơ cả đời của cậu a a a!

*S.M: làm tình theo kiểu bạo lực

Lăng Cửu Vi cúi người, từ trên eo Tái Văn đang ngất xỉu, lấy đi một cây gậy kích điện, đưa cho Hạ Tiểu Nam: "Vậy cậu đem giấu cái này đi! Dùng cái này chích điện ngất bọn họ."

"Được, Lăng tỷ tỷ....." Tuy rằng cảm giác là dành cho con gái dùng, nhưng thật sâu trong lòng thấy được bản thân thật yếu Hạ Tiểu Nam vẫn ngoan ngoãn nhận lấy, bỏ vào hình xăm.

Hai người trói Kent và Tái Văn lại với nhau, nhét vào lều, một trước một sau bước xuống cầu thang tầng ba..... Nhưng Lăng Cửu Vi người đang đi phía trước cảm giác được có một vật lạnh lẽo chống trên bụng cô.

——— Trong bóng tối, Jinna tay phải cầm súng, chống trên bụng cô, ngăn cản cô tiến về phía trước.

"Tôi đã sớm thấy hai người không thích hợp.... Kent và Tái Văn đâu rồi?" Jinna nhướng mày bước ra khỏi bóng tối, họng súng đẩy Lăng Cửu Vi, ra hiệu cho cô lui về sau.

"....... Cô còn dám hỏi chúng tôi! Cô có biết hai người bọn họ một lần bao nhiêu phút không hả? Ba phút! Cô muốn chúng tôi phải làm sao đây!"

Hạ Tiểu Nam cái khó ló cái khôn mà nói, nói xong, cậu còn phát hiện bản thân nói càng thêm trôi chảy, nhổ nước miếng lên mặt đất, khinh thường nói: "Loại người như bọn họ, vẫn là đừng nên gây tai hoạ cho người khác! Đi đi đi, tôi dẫn cô đi xem! Ba phút, hắn cư nhiên mệt đến nằm sấp xuống!"

Lăng Cửu Vi nghẹn cười, cúi thấp đầu xuống.... Thế gian nợ cậu Hạ Tiểu Nam một pho tượng đúc bằng vàng a!

"Nhưng.... Ba phút.... Không.... Không có khả năng a....." Sắc mặt của Jinna có chút không tốt, rõ ràng là bị lời nói của Hạ Tiểu Nam làm cho choáng váng, trong lòng cũng có chút nửa tin nửa ngờ, nhưng cô ta vẫn cảnh giác để cho Hạ Tiểu Nam và Lăng Cửu Vi đi phía trước.

"Đây, cô nhìn xem, bọn họ đều ngủ cả rồi." Hạ Tiểu Nam đưa mắt ra hiệu cho Lăng Cửu Vi, cậu sắp không nói nổi nữa rồi.... Hơn nữa Kent và Tái Văn vừa mới bị trói trong lều nha.....

Lăng Cửu Vi lập tức hiểu ý, thừa dịp Jinna đang thăm dò, quét chân cô ta một cái, Jinna đứng không vững, cả người ngã về phía trước, nhưng ngón tay lại không cẩn thận bóp cò súng.....

"Đùng———" Lều bị bắn thủng một lỗ.

Mặc dù Lăng Cửu Vi đã nhanh chóng đánh Jinna ngã trên mặt đất, nhưng âm thanh súng vang lên ngoài ý muốn kia, chỉ sợ đã kinh động đến hai người tuần tra ở tầng một.

"Lăng tỷ tỷ, làm sao bây giờ?" Cầu thang truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, Hạ Tiểu Nam có chút lo lắng nhìn Lăng Cửu Vi đang chậm rãi trói chặt Jinna.

"Trốn đi, chỉ còn hai người, chúng ta có thể thắng." Lăng Cửu Vi cột chặt Jinna lại rồi ném vào lều nơi Kent và Tái Văn đang ở, vỗ vỗ tay nói.

Không hổ là có thêm danh hiệu "Tay mơ", ban đầu sức mạnh của cô là 7, hơn nữa sau khi được cộng thêm 3 điểm sức mạnh, cô cảm thấy nâng một người lên hoàn toàn không thành vấn đề. Cô thậm chí còn cảm thấy sức mạnh nếu được cộng thêm mười điểm, cô có thể tay không xé xác tang thi!

Hạ Tiểu Nam gật đầu, trốn sau một cái lều, Lăng Cửu Vi tay cầm súng của Jinna, trốn trong lều còn lại.

Không lâu sau, hai người đàn ông kia đã lên đến tầng ba, trong số họ có một người cầm súng, một người còn lại cầm khảm đao. Người đàn ông cầm súng mặc áo đen ngắn tay, tên cầm khảm đao mặc vest xanh.

"Kent? Tái Văn? Jinna?" Người đàn ông mặc vest xanh nhìn xung quanh hô lên một câu, nhưng không nhận được bất cứ câu trả lời nào, sân thượng tối om, đèn trong lều đã bị Lăng Cửu Vi tắt mất, bởi vậy chỉ có thể nhìn đại khái bộ dạng.

Người đàn ông mặc áo đen ngắn tay ra hiệu cho người đàn ông mặc vest xanh đến gần lều, hắn xốc cửa chiếc lều đầu tiên.... Bên trong không một bóng người.

Người đàn ông mặc áo đen ngắn tay mở chốt an toàn của súng, cẩn thận bước đến cửa của một cái lều khác, chuẩn bị đưa tay xốc lên.....

"A a a———" Người đàn ông mặc vest xanh đột nhiên hét lên thảm thiết, làm động tác của hắn dừng lại, bước nhanh tới nơi phát ra tiếng hét. Chỉ thấy một bóng dáng trông cùng lắm chỉ là một cậu học sinh cấp ba, trong tay cầm một cây gậy kích điện phòng thân, vẻ mặt khoe khoang nhìn người đàn ông mặc vest xanh ngất xỉu trên mặt đất.....

Hạ Tiểu Nam quay đầu nhìn thấy người đàn ông mặc áo đen ngắn tay giơ súng lên với mình, vẻ mặt khoe khoang trên mặt tức khắc tan biến sạch sẽ, một bộ dáng sắp khóc đến nơi, nhưng vẻ mặt của cậu rất nhanh đã thay đổi, ba giây sau, cậu liền khôi phục lại vẻ mặt khoe khoang...... Sau đó, người đàn ông mặc áo đen ngắn tay rất rõ ràng cảm giác được sự đau đớn phía sau cổ, hai mắt tối sầm, ngã xuống mặt đất.

"Lăng tỷ tỷ, chị suýt nữa đã doạ chết em, em còn tưởng chị bị hắn....." Hạ Tiểu Nam lẩm lẩm nói, đạp người đàn ông mặc áo đen ngắn tay một cái. Lúc hắn vừa mới giơ súng lại đây, cậu còn nghĩ rằng bản thân sắp chết!

"Hạ Tiểu Nam, cậu vừa rồi làm rất tốt, hắn bị tiếng động bên này của cậu hấp dẫn, không xốc cửa lều lên..... Lại nói, tôi còn phải cảm ơn cậu." Lăng Cửu Vi mỉm cười nói.

Nếu không phải Hạ Tiểu Nam hấp dẫn hoả lực, cô sẽ phải phải chiến đấu với tên đó trong lều.... Kết quả, còn có khả năng hai người trong trạng thái giằng co cầm súng nhắm ngay đối phương.

Trói chắc năm người này lại, Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam trở lại tầng hai, nói với mười mấy người kia: "Năm người Kent đã bị chúng tôi trói lại, nếu muốn rời khỏi nơi này, các người có thể rời đi bất cứ lúc nào."

Nói xong, Lăng Cửu Vi liền cùng Hạ Tiểu Nam, Lệ Na tìm một vị trí ở tầng hai ngồi xuống. Bây giờ đã là ban đêm, ban đêm ra ngoài không an toàn, bọn họ tính toán ngày mai sẽ rời đi. Mà mười mấy người kia đầu tiên là do dự một hồi, sau đó, mười người rời đi, những người còn lại đi lên tầng ba.

Không lâu sau, tầng ba truyền đến tiếng la hét thảm thiết của đám người Kent..... Cuối cùng, là âm thanh vật nặng rơi xuống, chỉ sợ là mấy người kia trả thù đủ rồi, ném đám người Kent xuống dưới lầu cho tang thi ăn.

Vài người rời đi còn lại hai ba người, cuối cùng chỉ còn lại một bà lão.

Bà lão kia nhìn khoảng hơn 70 tuổi, đầu chỉ còn tóc bạc, nước mắt hơi vẩn đục, đi đến trước mặt Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam, nói lời cảm ơn với bọn họ: "Cảm ơn các cháu đã bắt năm tên ác ma này! Con trai và con dâu của tôi, hôm qua vốn dĩ thừa dịp bóng tối chạy trốn, lại bị năm tên cầm thú không có tính người này mang trở về làm thành canh thịt..... Chỉ để lại mình tôi, vì chân cẳng không tiện, không thể cùng nhau chạy đông tây...."

Nói xong, bà lão có chút nghẹn ngào, bình tĩnh lại một lúc, bà nói tiếp: "Bây giờ, tôi đã báo thù cho họ, cũng không còn lý do sống trên đời này nữa.... Tôi chỉ muốn tìm các cháu nói lời cảm ơn."

"Không sao đâu ạ! Loại người như đám Tái Văn, là ai cũng muốn giết chết!" Hạ Tiểu Nam đứng đắn trả lời, "Bà cũng đừng quá thương tâm, phải sống thật tốt mới đúng chứ!"

"Hiện tại như thế này, nơi nơi đều là quái vật, tôi còn lý do gì để sống nữa!" Bà lão lắc đầu, nở một nụ cười điềm tĩnh, chậm rãi bước khỏi nơi này.

[Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên: "Điều ước của bà lão", khen thưởng 100 điểm tích luỹ]

Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam liếc mắt nhìn nhau một cái, thì ra trừ nhiệm vụ chính, nhiệm vụ phụ, nhiệm vụ che giấu ra, còn có loại nhiệm vụ ngẫu nhiên sao? 100 điểm tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vô tình nhặt được, vẫn khiến hai người vô cùng hạnh phúc.

"Chị ơi, cái kia..... Giăm bông." Lệ Na nhìn bà lão rời đi với đôi mắt vô hồn, sau đó kéo kéo quần áo Lăng Cửu Vi, nhỏ giọng nói.

"Được..... Lại đây, cho em." Lăng Cửu Vi lấy ra hai miếng giăm bông, một túi bánh quy và một chai nước khoáng đưa cho Lệ Na, sờ sờ đầu cô bé.... Cô dựa vào tường thở dài, mặc dù bản thân lúc trước sống không tốt lắm, nhưng cuộc sống bây giờ cũng rất đáng sợ, cô bỗng nhiên nhớ em trai và cậu....

Khoan đã, em trai có thể có khả năng vẫn còn đang sống bình thường, nhưng cậu của cô đã chết lúc phá vụ cướp trên phố vào nửa đầu năm nay..... Hôm đó, cậu vốn định khuyên người thanh niên ăn cướp kia, lại bị cảm xúc mất khống chế của người thành niên kia đâm một nhát vào ngực.

Thẳng đến khi Lăng Cửu Vi và Lăng Cửu Mạc đến bệnh viện gặp cậu, cũng không thể nhìn cậu lần cuối..... Hai người bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thi thể của cậu Trương Hùng bị người ta đẩy mạnh vào lò hoả táng, cuối cùng biến thành một vò tro cốt.

Cô nhớ rõ ngay từ đầu Lư Lập Quân nói với bọn họ là vì cái chết bất bình thường, mới được lựa chọn đến tham gia "trò chơi sống lại", vậy thì nguyên nhân chết của Trương Hùng, liệu có được coi như là cái chết bất bình thường không? Cô có phải còn có khả năng nhìn thấy cậu không?! Nghĩ đến đây, Lăng Cửu Vi bỗng nhiên cảm thấy có chút động lực.

"Lăng tỷ tỷ, em đi gác đêm, chị ngủ trước đi!" Hạ Tiểu Nam khiêng cây súng lúc trước cướp được lên vai nói.

"Được, làm phiền cậu rồi, nửa đêm đánh thức tôi, tôi đổi cho cậu." Lăng Cửu Vi cả ngày mệt mỏi thần kinh thả lỏng đôi chút, cô xoa xoa huyệt thái dương, nhắm hai mắt lại.....
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...