12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận
Chap 60 Câu Chuyện Xưa
Ánh mắt hiệu trưởng trở nên thâm trầm, những lời từ tận đáy lòng của Sư Tử vô tình đánh vào tim người một cỗ kí ức thuở còn là những thanh niên trẻ trung khỏe khoắn với niềm đam mê và ước mơ mãnh liệt trên vai. Dường như những lời nói hoa mỹ của Sư Tử đã thành công thuyết phục được người thầy đáng kính này.- Được. Các em thành công trong việc thuyết phục tôi rồi. Tôi sẽ sắp xếp cho các em đến nơi đó sớm nhất nên các em phải mau chóng trở về thu dọn hành lý, chuẩn bị xuất phát trong đêm. Cả thảy 8 người mừng rỡ như muốn nhảy dựng lên nhưng phải từ tốn chú ý hình tượng của mình trước mặt hiệu trưởng. Bỗng, hiệu trưởng lên tiếng làm bọn họ có chút lạnh sống lưng.- Nhưng.. trước khi đi phải nghe chỉ dẫn của ta trước. Ma Vương trước đây là một tên hung ác, luôn giết người vô cớ và quấy nhiễu cuộc sống của người dân. Theo nhiều câu chuyện kể lại thì Ma Vương thầm yêu một cô gái loài người vì muốn sống bên cạnh nàng suốt mấy ngàn năm nên đã luyện loại phép thuật trường sinh để nàng bất tử. Nàng không cam tâm bản thân mình sống bất tử vì như thế chẳng có gì vui cả. Con người vốn nên có sinh tử thì cuộc sống của nàng mới không uổng phí. Sau khi ở bên cạnh Ma Vương một thời gian dài, nàng hạ sinh một cậu bé. Cậu bé này vừa sinh ra đã thừa hưởng luồn ma khí của Ma Vương, theo thời gian rèn giũa, cậu bé năm nào chỉ mới 4 tuổi mà đã có thể giết người đến đáng sợ. Nàng hối hận vì sao lúc đó lại yêu Ma Vương và hạ sinh cậu bé ấy nên đã gặp một pháp sư bậc nhất của thời ấy. - Thế sau khi gặp pháp sư, chuyện gì đã xảy ra tiếp theo đó? _Nhân Mã lên tiếng hỏi sau khi hiệu trưởng im lặng một lúc.- Nàng sống bên cạnh Ma Vương đã mấy năm nên trên người toát lên mùi của ma khí. Ban đầu, pháp sư rất đề phòng nàng và còn liên tục tiêu diệt nàng. Thanh kiếm của pháp sư xuyên tim của nàng nhưng nàng vẫn không chết. Lúc này vị pháp sư nọ mới bình tĩnh ngồi nghe nàng nói. Nàng than khóc, kể lại tất cả mọi chuyện cho vị pháp sư nọ và thành khẩn xin người tìm cách tước đoạt mạng sống của nàng nhưng vị pháp sư chỉ thở dài rồi bảo rằng ông không làm được như thế, ông chỉ có thể đẩy hồn nàng ra khỏi cơ thể. Chờ đợi cơ thể nàng thối nát liền có thể quay về âm giới trình diện với Diêm La Vương.Song Ngư như một cô bé, nghe câu chuyện của hiệu trưởng liền háo hức hỏi diễn biến của sau đó: - Vậy nàng có đồng ý không?Lưỡng lự một hồi, hiệu trưởng mới kể tiếp câu chuyện: - Nàng đã đồng ý và vị pháp sư đã thực hiện theo yêu cầu của nàng. Xuất hồn nàng ra khỏi cơ thể và để xác của nàng trong một cánh đồng hoa. Không thấy bóng dáng của nàng, Ma Vương lệnh cho ma nhân dưới trướng của mình đi tìm nàng nhưng thứ hắn nhận được thi thể của nàng. Hắn phẫn nộ, đạt tới cảnh giới của ma thuật rồi hắn làm hại người vô số kể, khuấy động cả một thời tàn bạo. Vốn dĩ pháp sư định để thi thể của nàng thối nát nhưng lại để Ma Vương lấy được thi thể, hắn giấu thi thể của nàng nơi nào đó khiến cho cơ thể không bị thối nên linh hồn của nàng căn bản không đi trình diện được, đành lang thang đi theo pháp sư.- Thế làm sao mà Ma Vương lại bị phong ấn? Và còn nàng sau đó thì sao? _Kim Ngưu bất giác hỏi.- Pháp sư đó đã giao tranh với Ma Vương 3 ngày liên tiếp, đến sức cũng sắp cạn kiệt nhưng vẫn không tài nào tiêu diệt được Ma Vương nên pháp sư quyết định lấy máu của mình phong ấn Ma Vương trên tảng đá to. Đêm trăng hôm đó là một đêm trăng đỏ, trời đổ cơn mưa máu hòa quyện với mưa trong đêm trăng tĩnh mịch, đánh thức một sức mạnh kì tài nên mới có thể phong ấn Ma Vương. Trước khi bị phong ấn hắn còn kéo theo con trai của mình, nuôi hi vọng phục thù cuối cùng. Sử dụng một lượng lớn phép thuật, pháp sư từ một chàng trai trẻ trung trở nên già nua với mái tóc trắng toát. Nàng đến tìm pháp sư, pháp sư tận tình nói cho nàng nghe. Nàng theo tháng năm đi tìm thi thể của mình nhưng kết quả bằng 0.- Vậy là kết thúc? _Sư Tử trầm ngâm hỏi, hiệu trưởng nói tiếp: - Chưa đâu, nàng hay tin pháp sư qua đời liền trở về chốn cũ, đánh cắp thi thể của pháp sư đem đến một nơi nào đó ở phía Đông của học viện Moon Star, nhiều người từng đi tìm nhưng không thấy. Sau đó, nàng từ bỏ việc tìm kiếm thi thể của mình an nhiên ở cạnh vị pháp sư coi như báo đáp ân tình.- Ngày trăng đỏ? Máu? Là máu của ai mới có thể phong ấn Ma Vương ngoài vị pháp sư đó chứ? _Bảo Bình khẽ lên tiếng bàng hoàng khi nhận ra điều gì đó.- Chính vì máu của vị pháp sư đó là bảo vật nên không có nó chúng ta không thể phong ấn Ma Vương nhưng trước khi vị pháp sư đó ra đi đã để lại một cuốn sách cho người đời sau. Cuốn sách ghi chú lại cuộc giao tranh và cách ông phong ấn Ma Vương, phần cuối của cuốn sách ông từng ghi cho dù ông có chết nhưng nguồn máu của ông vẫn còn được lưu giữ ở phía Nam của học viện Moon Star trong một cung điện cổ, có nhiều loại bẫy vô cùng. Cung điện cổ ấy lại rộng lớn khó ai tìm thấy được nó. Ngoài máu của vị pháp sư còn có tập hợp đủ sức mạnh của 10 thanh kiếm. Có được những thứ đó, vào đêm trăng tròn liền có thể tiêu diệt Ma Vương. Sau khi tiêu diệt Ma Vương các thanh kiếm sẽ bị biến mất hoàn toàn. Điều này chắc các em biết rõ? _Hiệu trưởng vội lên tiếng.- Cảm ơn thầy đã chỉ dẫn chúng em. Chúng em xin hứa sẽ đem lại tia hi vọng hòa bình cuối cùng cho chúng ta. _Bạch Dương kiên quyết nói.- Rất mong chờ vào các em. Những gì tôi có thể nói điều đã tận tụy kể cho các em nghe. Về chuyện này, hẳn là bốn người còn lại trong nhóm của các em sau khi đến đó đã biết rõ rồi. _Thầy hiệu trưởng nở nụ cười nhàn nhạt, tay nâng tách trà đã nguội đi trên bàn làm việc.Thế là cả thảy 8 sao của chúng ta rời khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng và trở về ký túc xá để thu dọn hành lý. Chuẩn bị cho một cuộc hành trình đánh cược bằng mạng sống!To be continue...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương