12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận

Chap 76 Không Ổn Định



Có lẽ nhóm bốn người đã đi được một nửa chặn đường và nơi họ đang dừng chân hẳn là sảnh chính của cung điện cổ nguy nga này. Trước mắt học hai con đường nhỏ tối tăm. Điều đó không khỏi làm họ đắn đo về việc xác định hướng đi.

"Làm sao đây...?"

Cự Giải lộ rõ ánh mắt đầy vẻ lo toan trước tình cảnh. Cô nàng có một cảm giác bất an kì lạ. Nếu xác định hướng đi sai liệu điều gì sẽ xảy ra? Nếu xác định hướng đi đúng thì khi nào họ mới có thể đến dòng sông máu trong lời kể?

"Không sao đâu. Cậu đừng lo quá. Không phải chúng ta rất may mắn sao? Còn mạng đi được đến đây đã là ý trời." Bảo Bình cười tít mắt, nắm lấy đôi tay của Cự Giải để an ủi cô nàng.

"Trời sẽ độ tôi, không độ Bảo Bình đâu. Em sớm ngắm gà khỏa thân đi nhé. Đến lúc đó tôi sẽ gửi 500 tiền cúng điếu." Sư Tử không quên săm soi Bảo Bình.

Bảo Bình nắm chặt tay thành nắm đấm, gương mặt sớm đã nổi đóa mà đáp lại: "Cái tên mèo mặt bự đáng ghét này... Bà đây không trừng trị ngươi, không cam tâm!"

Sư Tử nuốt nước bọt ừng ực. Khi cô nàng Bảo Bình vừa dứt lời thì anh chàng đã ba chân bốn cẳng chạy tám hướng. Còn cô vội vàng đuổi theo sau với ý chí rất kiên định, rằng bản thân sẽ xử được cậu ta.

Cự Giải phì cười. Đã là thời điểm nào rồi mà hai con người đó vẫn còn có thể vô tư và lạc quan nhỉ? Cô cảm thấy bản thân hình như quá nhu nhược rồi đi? Tại sao cô lại không thể như họ chứ? Chỉ cần không để tâm đến thôi... nhưng cô lại không làm được.

"Đừng trách mình! Mỗi người mỗi khác, em là phiên bản duy nhất. Sao có thể đem mình ra so sánh với những phiên bản khác được chứ?"

Cự Giải thoáng chút bất ngờ. Dường như mọi suy nghĩ của cô đều được Kim Ngưu khéo léo mài mò ra từng tí. Quả nhiên, chỉ có cậu mới hiểu cô đang nghĩ gì.

"Cảm ơn anh!"

"Muốn cảm ơn như thế nào?" Kim Ngưu quay sang nhìn cô với ánh mắt trông chờ.

"Ừ thì... tạm thời ghi nợ. Sau này sẽ trả, chuyện trước mắt vẫn là quan trọng hơn." Cự Giải trầm ngâm đáp.

"Được. Tôi đợi em trả nợ!"

Quay lại với hai con người sôi nổi kia. Bảo Bình đã thành công trong việc bắt tên mèo mặt bự. Cô nàng nở một nụ cười gian tà làm cậu không khỏi lạnh sống lưng.

"Bảo Bình đại nhân, xin tha mạng!"

"Muộn quá rồi, he he."

À ừm... chuyện là... thì là vậy đó. Sư Tử sau vài phút đã trở nên trầm mặc, còn Bảo Bình thì cười rất khoái chí. Không cần nói, chắc các bạn cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra.

"Hai cậu đang nói cái gì mà trông vui thế?" Bảo Bình uốn éo ngón tay của mình rồi đi về phía Cự Giải và Kim Ngưu.

"Chúng tôi đang đoán xem cậu có bắt được Sư Tử hay không thôi." Cự Giải cười mỉm đáp lại.

"Còn phải đoán sao. Đương nhiên là tôi bắt được tên mèo mặt bự đó rồi." Bảo Bình hếch mũi, tỏ vẻ oai hùng.

"Lần này là em ăn may thôi. Lần sau không có như thế này nữa đâu." Sư Tử suýt xoa đôi gò má của mình.

"Nói gì đấy hả?"

Sau khi nhận được ánh mắt đầy sự yêu thương từ Bảo Bình thì Sư Tử cũng im bặt.

"Được rồi. Hai cậu đoán xem chúng ta nên đi đường nào đâu?" Kim Ngưu hỏi.

"Thế này đi. Hai cậu đại diện cho con đường thứ nhất. Tôi và Sư Tử đại diện cho con đường thứ hai. Chúng ta chơi oẳn tù tì." Bảo Bình nhí nhố nói.

"Như vậy không được. Đừng dùng trò đó để quyết định con đường sinh mạng của mình chứ?" Sư Tử bật dậy quở trách.

Cô nàng Bảo Bình phụng phịu, lia mắt sang nhìn anh chàng với vẻ nghi ngờ, hỏi.

"Thế anh nói xem, có cách gì thì vẹn cả đôi đường chứ?"

Đoạn, Sư Tử cũng trầm ngâm không nói thành lời. Nhìn cái vẻ mặt nghiêm túc của cậu làm ba con người xung quanh không khỏi trầm cảm.

"Ở đây có hai đường, chúng ta chia làm hai đội để đi."

"Như vậy... có nguy hiểm lắm không?" Cự Giải lên tiếng.

"Đành chịu." Sư Tử thản nhiên đáp lại.

"Không sao. Cứ như cậu ấy nói, chia làm hai đội." Kim Ngưu lên tiếng tán thành.

Thế đấy, nhóm bốn người giờ đây đã chia làm hai đội. Mỗi đội đi một con đường, sống chết mặc cho số phận quyết định.

〈 Học viện Moon Star 〉

Bạch Dương đứng trên sân thượng. Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi tung mái tóc của cô hệt như một vũ khúc. Cô nàng chống càm nhìn bầu trời xanh tươi trước mắt mình và bắt đầu rơi vào khoảng không vô định.

"Xin lỗi, tôi phải thành thật nói với cậu rằng phép thuật của cậu không được ổn định. Tôi sợ cậu tiếp xúc với bọn tà giáo đó sẽ bị rối loạn phép thuật, bất phân trắng đen."

"Noãn Nhi nói đúng. Cậu ấy trước nay làm việc kĩ càng, chuyện gì cũng phải dự đoán trước và có kế hoạch cậu ấy mới an tâm. Tôi thay mặt Noãn Nhi xin lỗi cậu vì những lời lẽ có phần nặng đó."

"Tôi biết cậu không thoải mái. Tôi biết cậu muốn cùng bọn tôi kề vai sát cánh, muốn được góp chút sức lực nhỏ nhoi của bản thân. Dương Dương à, những gì cậu nghĩ, tôi đều cảm nhận được."

Chợt những câu nói ấy cứ vang vọng bên tai cô. Bạch Dương trút một hơi dài, lộ rõ nét ưu sầu nơi đáy mắt. Cô không hiểu vì sao phép thuật của mình lại không ổn định. Càng không biết nên làm như thế nào thì cho thỏa đáng.

"Vẫn còn bận tâm đến vấn đề đó sao?" Song Tử chậm rãi bước đến cạnh cô từ lúc nào không hay.

"Không hẳn."

"Đều đã viết gõ trên mặt em rồi, chối làm gì chứ?" Song Tử cười đùa.

"Ha, cũng đúng."

"Đừng bận tâm nữa. Tôi đưa em đi dạo chơi."

End chap.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...