Cậu Ấy...từng Là Thanh Xuân Của Tôi.
Ngoại Truyện 1.
Sáng nay, Thế Anh vừa ngủ dậy đã sửa soạn thật nhanh, rồi lao đến trường ngay lập tức.Cậu vào lớp cất cặp, rồi đứng ngẩn ngơ ngắm chỗ ngồi của đứa ngồi cạnh.Cậu ngắm một lúc, chợt giật mình tỉnh ra, chạy lên văn phòng gọi cô chủ nhiệm loạn cả lên.Cậu thở hồng hộc, nói không ra hơi.- Cô...ơi...cho em nhờ....một tí!- Sao vậy Thế Anh?- Chuyện..chuyện là....Cô nghe xong, tủm tỉm bảo.-Ok, cô sẽ giúp em, mà...có vẻ em với bạn ấy khá đặc biệt nhỉ?Thế Anh đỏ mặt, ấp úng bảo tụi em chỉ là bạn thân, bạn ấy rất mong em đoạt giải nên em muốn dành cho bạn ấy một bất ngờ.Cô giáo cũng không hỏi nữa, chỉ mỉm cười bảo em về lớp.Sau đó, khi công bố kết quả, cô cố tình để lại tên Thế Anh ở sau cùng, bảo chính Linh lên tự xác nhận.Và rồi, khi nhìn thấy nụ cười của bạn cùng bàn, lòng cậu cũng tràn ngập hạnh phúc. Giây phút cô ôm chầm lấy cậu, tim gan cậu cứ rối loạn cả lên.Thế Anh từ nhỏ đã phải sống trong cái biệt thự không khác gì bị bỏ hoang. Ngày ngày ông bố già của cậu rượu chè gái gú, về nhà thì cưỡng hiếp giúp việc, đánh đập con trai, lăng mạ vợ mình.Mẹ cậu, gánh vác cả công ty lớn, lo hết chuyện này đến chuyện kia, cuối cùng vẫn không cản nổi lão già đó.Nếu không có mẹ cậu, chắc cậu bị đánh chết từ lâu rồi.Nếu không có cô bạn cùng bàn mang đến cho cậu cảm giác được quan tâm, được yêu thương, chắc cậu đã không được như ngày hôm nay.Cậu nhận ra, trái tim mình, đã biết thế nào là rung động.Cậu vui khi ở bên cô, hạnh phúc khi thấy cô cười, tim đập loạn xạ khi nhìn thấy cô.Cậu thức cả đêm nằm tủm tỉm cười như thằng ngốc chỉ vì nhớ đến khuôn mặt đỏ ửng của cô khi bị cậu hôn vào má.Không lúc nào cậu không nhớ cô, không lúc nào cậu không muốn chạy đến cắn cắn vào đôi môi tròn tròn cong cong của cô.Ngay bây giờ đây, cậu chỉ muốn ôm cô và nói cho cô biết, cậu thích cô nhiều đến mức nào, cậu nhớ cô nhiều ra sao....Và rồi, cũng đến khoảnh khắc ấy, cậu có thể tự nói với cô rằng :" Tớ thích cậu, từ rất lâu rồi"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương