Đại Đào Sát Chốn Hậu Cung

Chương 13



“Mỗi tháng, bệ hạ chừng ba bốn lần đến cung của Văn đáp ứng nghỉ lại.

“Mỗi lần như thế, cả Diên Hi cung đều có thể nghe thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nàng ta.

“Nô tỳ từng đi ngang viện của họ, thấy cung nhân khiêng ra từng chậu nước loang máu, cùng vô số vải băng đẫm máu…”

Ta càng nghe càng cảm thấy quái dị, không nhịn được lại hỏi:

“Vừa rồi ngươi nói Văn đáp ứng là kẻ điên loạn, chuyện ấy là thế nào?”

Thúy Kiều đáp:

“Nô tỳ cũng chỉ là nghe người khác truyền lại.

“Nghe nói Văn đáp ứng mỗi ngày đều điên điên dại dại, hành vi khác thường, lại thường nói ra những lời khó hiểu.

“Nào là ‘người chơi’, ‘NPC’, ‘đạn mạc’ gì đó…

“Còn nói mình là vì ‘công lược thất bại’ nên mới bị nhốt ở đây, sớm muộn gì cũng sẽ g.i.ế.c sạch mọi người để trốn thoát.

“Nói cũng kỳ, những lời nàng ta nói người khác đều chẳng hiểu, nhưng bệ hạ lại tỏ vẻ rất hứng thú.

“Thậm chí còn sai người ghi lại hết thảy lời nói của nàng mỗi ngày, đưa đến ngự thư phòng.”

“Chẳng những thế, lúc nàng phát cuồng còn hay đ.á.n.h đập, thậm chí là tra tấn g.i.ế.c hại cung nhân.

“Thậm chí từng có một vị phi tần, bị nàng móc mắt, chặt tứ chi, đ.â.m mấy chục nhát mới c.h.ế.t…”

Người chơi, NPC, đạn mạc, công lược…

Mấy chữ ấy cứ lởn vởn trong đầu ta, mãi chẳng tan đi.

Cảm giác kỳ quặc khó nói thành lời, bủa vây lấy tâm trí.

Nhớ lại, trước đó trong thiên thư từng hiện ra một câu—

【Chớ tin bất cứ ai, kể cả đạn mạc, kể cả chính ngươi.】

Lúc ấy ta thấy từ “đạn mạc” thật kỳ quái, chưa từng nghe bao giờ.

Không ngờ những lời ấy lại từng xuất hiện trong miệng của Văn đáp ứng.

“Chẳng lẽ nàng ta có liên quan tới thiên thư…”

Tim ta bỗng đập mạnh một nhịp.

Văn đáp ứng kia, quyết chẳng phải người tầm thường!

Thúy Kiều lo lắng nhìn ta:

“Tiểu chủ, chẳng lẽ người định đến gặp Văn đáp ứng?

“Thứ cho nô tỳ nhiều lời, người này quá mức nguy hiểm, xin tiểu chủ hãy nghĩ kỹ!”

Ta khẽ lắc đầu.

Tuy trên người Văn đáp ứng có vô vàn điều bí ẩn.

Nhưng đối với ta, việc cấp bách lúc này vẫn là xử lý chuyện nữ quỷ.

“Đến chỗ Lệ tần.”

Ta nói.

8

Suốt dọc đường, ta không ngừng vắt óc suy nghĩ xem nên mở lời thế nào cho thỏa đáng.

Nào ngờ vừa đặt chân tới cửa cung, Cố Sở Dung liền cất lời hỏi thẳng:

“Ngươi c.h.ế.t bao nhiêu lần rồi?”

“Bây giờ là vòng lặp thứ mấy?”

Ta lập tức ngẩn người.

Ngay sau đó, một niềm vui sướng trào dâng tận đáy lòng.

Phải rồi!

Ta và Cố Sở Dung cùng một lượt tiến cung, chúng ta đều có thể nhìn thấy thiên thư kia!

Những chuyện quỷ dị mà ta từng trải qua, hẳn nàng cũng đều từng nếm trải không sót điều gì.

“Ta đã c.h.ế.t hai lần.”

“Bây giờ là khởi đầu của lần lặp thứ ba.”

“Còn ngươi thì sao?”

Cố Sở Dung lộ ra một nụ cười cực kỳ chua xót.

“Ta đã c.h.ế.t bốn lần rồi.”

“Bây giờ là lần lặp cuối cùng.”

“Nếu lần này vẫn không thể thoát ra, ta sẽ hoàn toàn tiêu tan.”

Nàng lại chỉ vào mũi, tai và miệng mình:

“Khứu giác, vị giác, thính giác, xúc giác của ta đều đã mất cả.”

“Hiện giờ chỉ còn lại thị giác.”

“Vừa rồi ngươi nói gì, ta nghe không rõ, chỉ có thể đoán sơ qua nhờ khẩu hình.”

“Ngươi nói ngươi đã c.h.ế.t hai lần rồi, đúng không?”

Ta gật đầu.

Nhìn bộ dáng của Cố Sở Dung, ta chỉ cảm thấy vừa giận vừa thương.

E rằng chẳng bao lâu nữa, ta cũng sẽ lâm vào tình cảnh như nàng.

Vận mệnh đồng loại, nỗi bi thương trào dâng tự đáy lòng.

Cố Sở Dung không nhận ra những biến hóa trong lòng ta, chỉ bình tĩnh nói:

“Ngươi có thể kể cho ta nghe, hai lần ngươi c.h.ế.t trước đó là vì cớ gì không?”

Nàng lấy ra bút mực, đặt trước mặt ta.

“Giờ ta nghe không rõ nữa, ngươi viết ra đi.”

Ta cầm bút lên, không bỏ sót một chữ, đem mọi chuyện xảy ra gần đây thuật lại tường tận.

Cố Sở Dung cầm lấy tờ giấy, ngẫm nghĩ một hồi lâu, khẽ cười khổ:

“Cũng giống ta lúc trước.

“Khi ấy ta cũng đi thử thăm dò từng người trong đám phi tần kia.

“Không ngờ, ai nấy đều là nữ quỷ.”

Nàng ngưng lại chốc lát, rồi bổ sung:

“Bao gồm cả Văn đáp ứng mà ngươi chưa từng gặp.

“Nàng ta cũng bị lệ quỷ nhập xác.

“Toàn bộ Diên Hi cung, đã thành sào huyệt của yêu quỷ từ lâu.”

Ta không khỏi trừng to mắt.

Ngay cả Văn đáp ứng quỷ dị thần bí kia mà cũng bị nữ quỷ nhập thân?

Lũ yêu quỷ kia, rốt cuộc là thứ gì?

Cố Sở Dung khẽ thở dài, lại nói:

“Nhưng không phải ta cứ thế mà lao đầu đi chịu c.h.ế.t.”

“Điều kiện g.i.ế.c người của nữ quỷ, ta đã tra ra được ba điều.”

Nghe vậy, mắt ta lập tức sáng bừng.

“Thật sao? Là những gì?”

Không ngờ lại có thu hoạch như thế, lòng ta vui mừng khôn xiết.

Quả nhiên, đến gặp Cố Sở Dung là lựa chọn chính xác nhất!

“Thứ nhất, nữ quỷ giỏi nhất là nói dối. Ai không nhận ra lời nói dối, ắt sẽ c.h.ế.t.”

“Thứ hai, một khi đã phát hiện thân phận của nữ quỷ, tuyệt đối không được trực tiếp vạch trần.”

“Phải giả câm giả điếc, thuận theo tình thế.”

“— Ai vi phạm, ắt sẽ c.h.ế.t.”

Nghe đến đây, cuối cùng ta đã hiểu vì sao khi trước mình bị Triệu Tiệp dư sát hại.

Vì ta đã không kìm được miệng mà thốt ra:

“Nữ quỷ chính là chủ vị Diên Hi cung — Lý phi nương nương.”

Phạm vào điều cấm thứ hai, nên mới mất mạng.

Cố Sở Dung lại nói tiếp:

“Điều thứ ba càng hiểm độc hơn.

“Ban đêm, pháp lực của nữ quỷ sẽ tăng mạnh.

“Lúc ấy, nàng ta có thể hóa thành bất cứ vật gì bên cạnh ngươi.

“Bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay đoạt mạng!”

“Ngay cả vật cũng có thể hóa thành sao?”

Tim ta chợt thắt lại.

“Nếu nàng ta biến thành một đóa hoa, một chiếc lá thì sao? Làm sao phân biệt nổi?”

 
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...