Đại Đào Sát Chốn Hậu Cung

Chương 9



“Điều kiện gì?”

Ta vội hỏi.

Lý phi nhẹ lắc đầu.

“Điều kiện để nữ quỷ g.i.ế.c người rất nhiều, ta cũng chỉ biết một điều trong số đó.

“Đó là: kẻ không thể nhận ra lời nói dối sẽ c.h.ế.t.

“Nó hóa thành bộ dạng của ta, chính là để mê hoặc lừa gạt ngươi.

“Thẩm Tài nhân, ngươi đã vô tình rơi vào cạm bẫy của nó rồi.

“Từ giờ trở đi, bất luận nữ quỷ kia nói gì, ngươi cũng tuyệt đối không được tin.

“Bằng không, cho dù là Đại La thần tiên cũng không cứu nổi ngươi đâu!”

Ta bị những lời ấy dọa đến sắc mặt tái mét, vội vàng gật đầu lia lịa.

Như kẻ nắm được cọng rơm cứu mạng, ta dè dặt hỏi:

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”

Chưa kịp để nàng trả lời, bên ngoài noãn các bỗng vang lên một giọng Lý phi khác.

Giọng nói nghe vô cùng sốt ruột:

“Thẩm Tài nhân, ngươi ở trong đó sao?

“Sao vào lâu như vậy mà vẫn chưa thấy ra?”

Nữ quỷ đã tìm tới cửa!

Ta mở to mắt, hoảng loạn nhìn người bên cạnh.

Lý phi ghé sát môi vào tai ta, dùng giọng nói nhỏ đến mức chỉ hai người chúng ta nghe thấy:

“Đừng hoảng. Bây giờ là chính ngọ, là lúc nữ quỷ suy yếu nhất.

“Ngươi chỉ cần lớn tiếng nói: ‘Ta đã nhìn thấu lời dối trá của ngươi, ngươi không phải Lý phi thật, còn không mau lui đi!’

“Nữ quỷ một khi bị vạch trần lời dối trá, sẽ tạm thời tiêu tán.”

Ta làm theo lời nàng, vừa định cất tiếng hét lên.

Nhưng lời vừa đến cổ họng, lại bỗng khựng lại nơi môi lưỡi.

Một ý nghĩ quái dị đột ngột dâng lên trong đầu ta.

Nếu nữ quỷ thích nói dối như vậy.

Thế thì… có khi nào…

Người đứng ngoài kia mới thực sự là Lý phi.

Còn kẻ đang đứng cạnh ta lúc này mới chính là nữ quỷ?

4

Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, toàn thân ta lập tức lạnh toát.

Ta theo phản xạ liếc nhìn người bên cạnh.

Lúc này, Lý phi đang đầy vẻ sốt ruột, liên tục thúc giục ta:

“Mau lên! Mau nói đi!

“Chỉ cần ngươi vạch trần lời dối trá của nàng ta, nữ quỷ tự khắc sẽ tiêu tán!”

Cùng lúc đó, người ngoài cửa thấy ta im lặng hồi lâu, dường như cũng bắt đầu hoảng hốt.

“Thẩm Tài nhân, sao ngươi không đáp lời bổn cung?”

Nàng gõ nhẹ lên cửa, giọng hạ thấp, nhưng vẫn nghe ra một tia bối rối:

“Thẩm muội muội, mau ra đây.

“Diên Hi cung xảy ra chuyện lớn rồi!

“Có nữ quỷ hóa thành bộ dạng của ta, đi khắp nơi lừa gạt người khác.

“Mấy cung nữ trong cung của ta, đều đã c.h.ế.t dưới tay nàng ta cả rồi!”

Cái gì?!

Ta như bị sét đ.á.n.h ngang tai.

Lý phi ngoài cửa lại nói tiếp:

“Vừa rồi chẳng phải ngươi còn thấy kỳ lạ, vì sao ta để ngươi tự mình vào lấy hoa dạng, mà không sai cung nữ đi lấy sao?

“Nói thật với ngươi, cả buổi sáng hôm nay, mấy nô tỳ trong cung của ta đều không thấy bóng dáng.

“Ta vốn tưởng bọn chúng lén trốn đi lười biếng.

“Không ngờ vừa rồi lại có người đến bẩm, nói mấy nô tài trong cung ta đều đã c.h.ế.t thảm!”

Lúc này ta mới sực nhớ ra.

Suốt dọc đường tới đây, quả thật ta không hề trông thấy mấy bóng dáng cung nhân.

Người ngoài cửa lại kể thêm một lượt chuyện nữ quỷ giỏi nói dối.

Cuối cùng nàng nói:

“E rằng nữ quỷ đã hóa thành bộ dạng của bổn cung, lừa gạt người trong cung ta, rồi nhân cơ hội hạ sát bọn họ.

“Thẩm muội muội, bổn cung không rõ vì sao ngươi lại trốn trong đó, chậm chạp không chịu ra.

“Nhưng có một điều, ta nhất định phải nói cho ngươi biết.

“Nếu ngươi gặp kẻ có dung mạo giống hệt ta.

“Bất kể nàng ta bảo ngươi nói gì, làm gì, cũng tuyệt đối không được tin!”

Những lời ngoài cửa vang lên như sấm nổ giữa trời quang.

Tim ta đập dồn dập, mồ hôi lạnh túa ra, thậm chí không dám quay đầu nhìn người bên cạnh.

Chỉ sợ vừa quay lại, sẽ thấy một khuôn mặt xanh lét nanh vuốt dữ tợn của quỷ quái.

Thế nhưng, “Lý phi” bên cạnh ta chỉ khinh thường cười lạnh một tiếng.

“Toàn là bịa đặt!”

Nàng nói:

“Cả buổi sáng trong cung này căn bản không có lấy một cung nhân.

“Ngay cả vật thưởng cũng phải để ngươi tự mình đến lấy.

“Những lời hoang đường vô căn cứ, sơ hở trăm bề như vậy, Thẩm Tài nhân chẳng lẽ thật sự tin sao?

“Rõ ràng đây là nữ quỷ cố ý kéo dài thời gian!”

Những lời này nghe cũng có vài phần hợp lý.

Ta hít sâu mấy hơi, ép bản thân bình tĩnh lại.

Rồi đem toàn bộ lời nàng vừa nói, thuật lại cho “Lý phi” ngoài cửa nghe.

Ngoài cửa yên lặng rất lâu.

Một hồi sau, ta mới nghe thấy một tiếng cười khổ mang đầy tự giễu.

“Thẩm muội muội không biết đó thôi.”

Giọng nàng mang theo mấy phần thê lương:

“Bổn cung tuy là người cũ trong tiềm để của bệ hạ, nhưng từ khi nhập phủ đã không được sủng ái.

“Sau khi bệ hạ đăng cơ, lại càng chưa từng triệu hạnh bổn cung một lần.

“Trong cung này, kẻ nịnh trên đạp dưới vốn chẳng thiếu.

“Thấy ta thất sủng, tính tình lại mềm yếu dễ bắt nạt, liền mặc sức giày vò ta.

“Trốn việc, biếng nhác, vốn là chuyện thường ngày.

“Bổn cung đã quen với lũ nô tài ấy, cũng lười so đo tính toán.

“Không ngờ lại để nữ quỷ thừa cơ chen vào.”

Ta chợt nhớ tới những lời Thúy Kiều từng nói.

Lý phi quả thật là người tính tình trầm lặng, lại không được sủng ái.

Cách giải thích này, dường như cũng khá hợp lý.

Hai “Lý phi”, mỗi người một lời, khiến đầu óc ta rối bời.

Đúng lúc ấy, ta bỗng nhớ ra một chuyện.

“Lý phi nương nương.”

Ta cố gắng để giọng mình nghe thật bình tĩnh.

“Chúng ta đều xuất thân từ Giang Châu. Không biết nương nương còn nhớ tiếng quê hương nói thế nào không?”

Giang Châu phương ngữ vốn nổi danh là khó học.

Nếu không sinh trưởng tại nơi ấy từ thuở nhỏ, người ngoại xứ rất khó bắt chước cho giống.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...