FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 55
“Người đó” là ai, người mà Thời Lạc ngay cả tên cũng không muốn nhắc đến vào lúc đó là ai, chỉ cần nghĩ là có thể biết được.
“Thời Lạc thật là cứng.” Trong phòng nghỉ lúc chiều, lão Kiều không để ý thấy sau khi Dư Thúy nghe câu nói đó thì vẻ mặt có hơi thay đổi, cậu ta thở dài, “Lúc đó trận đấu sắp bắt đầu rồi, bốn tuyển thủ của đội 2 NSN đều không ra khỏi phòng nghỉ. Bên phía ban tổ chức cuộc thi cũng sốt ruột, bảo bọn họ là mặc kệ tình huống thế nào cứ thi đấu trước đã, kết thúc trận đấu thì nói sau. Ba tuyển thủ còn lại đều chần chừ, nói là bằng không cứ đánh trước, lỡ như vừa rồi đối phương không thi đấu giả thì sao? Lỡ như sau này bị xử phạt vì chuyện này…”
“Thời Lạc vẫn nói đối phương chắc chắn có vấn đề, ai khuyên cũng vô dụng, ngồi trong phòng hút thuốc không ra ngoài. Bởi vì cậu ấy từ chối thi đấu khiến chuyện rùm beng lên, ban tổ thức giải hạng hai mới bắt đầu điều tra rõ ràng chuyện thi đấu giả.”
“Điều tra ra được một mớ, đám tuyển thủ lộn xộn đó bị cấm thi đấu, ba đồng đội của Tiểu Quân đều bị cấm thi đấu đến hết đời. Lúc đó Tiểu Quân bị đả kích rất lớn, suýt nữa liều mạng với đồng đội cũ luôn, nhưng mà cũng may, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.”
“Cậu ta vẫn có năng lực cá nhân, trước đó bị đồng đội chó má liên lụy, sau này không còn mấy tên đồng đội đó nữa, yên ổn huấn luyện, yên ổn thi đấu, thi đấu càng ngày càng tốt. Một năm trước, có lần biểu diễn kỹ thuật tuyệt đỉnh ở trận đấu, lập tức được lãnh đạo Vạn Trùng Sơn nhìn trúng, mua về vào đội 1, vừa vào đội đã ở đội hình chính, bây giờ… Tiểu Quân đã vào giải hạng nhất, lãnh đạo Vạn Trùng Sơn coi trọng cậu ta, đồng đội cũng đồng tâm hiệp lực muốn thi đấu cho tốt, coi như là khổ tận cam lai.”
“Tiểu Quân vẫn luôn biết ơn Thời Lạc, nhưng mà sau này cũng không có qua lại với Thời Lạc. Cậu cũng biết Thời Lạc mà, không có dễ tiếp xúc như vậy, cho nên hai người cũng không tính là bạn bè, chỉ là có một đoạn giao tình cũ như vậy thôi.”
“Bản thân Thời Lạc cũng không thích nhắc những việc này, nhưng mà lúc đó sau khi từ chối thi đấu, lãnh đạo NSN với Cố Càn biết tin xong thì rất hài lòng, sau này còn nói với tôi, không hổ là tuyển thủ chuyên nghiệp xuất thân từ thánh địa e-sport FS, tự có khí phách.”
Ăn lẩu xong bước ra, trời vẫn chưa muộn lắm, chỗ ăn lẩu ở cạnh Hồng Nhai Động, mọi người không về thẳng khách sạn mà đến Hồng Nhai Động dạo một vòng.
Dư Thúy đi rất chậm, hắn nhìn bóng lưng cao gầy của Thời Lạc, nhớ lại lời nói của lão Kiều, thầm nghĩ chuyện này làm đếch gì liên quan đến FS.
Mặc dù sau đó Thời Lạc nhắc đến hắn nhưng Dư Thúy cũng chẳng thấy chuyện này có liên quan gì đến mình.
Thời Lạc trời sinh đã là người như vậy.
Là bản thân mình nghĩ nhiều rồi.
Có mình hay không, Thời Lạc cũng sẽ không chìm đắm trong trụy lạc, sẽ không sa ngã, mà sẽ trưởng thành thành một tuyển thủ khiến mọi người khâm phục.
Dư Thúy không thấy trong chuyện này có bất cứ công lao gì của mình, Thời Lạc khí phách bẩm sinh, trời sinh đã phải làm cái nghề này.
“Cậu sao thế?” Lão Kiều chậm lại mấy bước đi bên cạnh Dư Thúy, nhìn sắc mặt của hắn, “Từ lúc nãy ăn cơm vẻ mặt cậu đã luôn nhàn nhạt như này rồi, sao vậy? Có phải đang nghĩ chuyện của Thời Lạc không? Không phải chứ, đã lâu như vậy rồi, bản thân Thời Lạc chắc cũng đã quên chuyện này rồi.”
Dư Thúy lắc đầu, hai tay đút vào túi quần: “Không.”
“Nhưng mà nói thật nhé, tôi lại có chuyện vẫn luôn không hiểu lắm.” Lão Kiều thẳng thắn nói, “”Người đó” mà Thời Lạc nói khi ấy, là ai vậy? Lúc đó cậu ta nhìn tôi giống như nhìn người xa lạ, cậu ta nói thì tôi nghe thôi, không dám hỏi.”
Dư Thúy hơi nghiêng đầu nhìn lão Kiều, xuyên qua đôi mắt chân thành của cậu ta, sau khi xác nhận là cậu ta không cố ý hai lần đâm tim mình làm trạng thái của mình rối loạn, mà đúng là không nhìn ra được gì hết thì không nhịn được bật cười.
Loài sinh vật trai thẳng này mẹ nó đúng là trì độn đến đáng sợ.
Dư Thúy lười giải thích với cậu ta.
Lão Kiều còn đang thắc mắc, nhỏ giọng hỏi: “Đúng không? Thời Lạc nói ai cậu không tò mò sao?”
“Tò mò chớ…” Dư Thúy một lúc sau gật đầu, cố gắng bình tĩnh phân tích giùm cậu ta, “Đầu tiên, chúng ta có thể loại trừ Thần Hỏa…”
Không chút hồi hộp mà giành chiến thắng giải đấu thường quy ở Trùng Khánh, huấn luyện và các trận đấu khác còn đang chờ, mọi người chỉ ở Trùng Khánh một đêm, sáng sớm hôm sau lại vội vã bay về Thượng Hải.
Sau khi về căn cứ Free, mọi người tắm rửa xong thì mọi người tự về phòng mình nghỉ ngơi một chút, ngủ chưa được ba tiếng đồng hồ, đến chạng vạng thì lần lượt thức dậy, xuống lầu một ăn cơm, chuẩn bị buổi huấn luyện buổi tối.
Trong lúc mọi người ăn tối, Chu Hỏa tranh thủ thời gian nói: “Có chút chuyện nói với mọi người, yên tâm, sẽ không làm lỡ quá nhiều thời gian của mọi người.”
Tất cả đều đang buồn ngủ muốn chết, nghe thế cũng không ngẩng đầu lên, “ừ” một tiếng vô cùng có lệ. Chu Hỏa cười hì hì: “Là thế này, chiến đội khác đều có quy định đánh giá. Trước đây chúng ta vừa mới thành lập, các cậu đều dùng acc cũ vừa tìm lại được, cho nên tôi vẫn luôn không nhắc đến chuyện này. Bây giờ cũng đã qua nhiều ngày rồi, chúng ta cũng phải hoàn thiện chuyện đánh giá này.”
Chuyện Chu Hỏa nói cũng không có gì, hằng tháng mỗi chiến đội đều phải đánh giá tình hình thành tích chiến đấu của acc chính tuyển thủ, mọi người tập mãi đã thành thói quen, vẫn cắm đầu ăn tiếp. Puppy đẩy Thần Hỏa: “Cho tôi một đĩa xíu mại.”
“Mọi người đều biết, trước đây tôi là phó quản lý của NSN. Tiêu chuẩn đánh giá của NSN là top 500 server trong nước, rớt khỏi top 500 thì sẽ trừ lương, trừ thẳng vào tiền thưởng tháng đó, cơ bản là một phần ba tiền lương.” Chu Hỏa nhìn mọi người, nói tiếp, “Nhưng mà, đây là trước khi bị Thánh Kiếm khiêu khích, sau khi bị Thánh Kiếm vượt đại dương gây hấn thì bây giờ tiêu chuẩn đánh giá của NSN đã điều chỉnh thành top 200 server trong nước, Saint điều chỉnh lại thành top 100 server trong nước. Ban đầu tôi cũng muốn dựa theo tiêu chuẩn của Saint, nhưng mà mấy hôm nay bị đám ngu ngốc Thánh Kiếm chọc tức nên cũng có hơi lo, suy nghĩ đến chúng ta phải theo kịp với quốc tế, cho nên muốn hỏi thử…”
Chu Hỏa nhìn ba tuyển thủ từng ở Thánh Kiếm, hỏi: “Tiêu chuẩn đánh giá của Thánh Kiếm là bao nhiêu?”
Dư Thúy: “500.”
Puppy: “300.”
Thần Hỏa: “200.”
Ba người nói nhanh quá, mỗi người một số, trên bàn ăn lập tức chìm vào sự im lặng lúng túng.
Chu Hỏa đè xuống cơn giận muốn hành hung đám người không có một câu nói thật này, cam chịu tự mình lên mạng tìm kiếm tiêu chuẩn đánh giá của Thánh Kiếm. Vừa hay, một tuyển thủ của Thánh Kiếm trong một lần phỏng vấn ở tháng trước đã tiết lộ: Tiêu chuẩn đánh giá là top 30 server châu Âu.
Chu Hỏa vô cùng đau đớn: “Đến mức đó sao?! Vì để trốn đánh giá mà cả đám nói dối hết! Được rồi, đối chiếu với Thánh Kiếm, chúng ta cũng top 30.”
“Đừng mà, cái câu lạc bộ không coi tuyển thủ là người đó thì có gì để so sánh chứ?” Thần Hỏa vừa ăn vừa liên tục bán thảm, “Lúc tôi ở Thánh Kiếm làm công cho tư bản chưa có tháng nào nhận được đủ tiền lương, sao về đến vòng tay của tổ quốc mẹ hiền cũng phải chịu cái tội này vậy? Gặp phải mấy tên đồng đội chơi chó rớt hạng, càng chưa kể có khi còn phải giúp đỡ người khác xếp đôi hữu nghị nữa. Tha cho tôi đi.”
Chu Hỏa chần chừ: “Chẳng phải trước đây xếp hạng của mọi người đều rất cao sao? Sao lại…”
“Đó là từ từ tích lũy lúc đánh một mùa giải, bắt đầu mùa giải đều về lại không, làm gì dễ như thế.” Puppy nhân cơ hội xin hạ thấp tiêu chuẩn, “Vòng playoff kéo điểm còn đơn giản, bây giờ thì thả lỏng chút đi.”
Chu Hỏa do dự không quyết, nhìn về phía Dư Thúy.
Dư Thúy húp một ngụm canh: “Top 100.”
Chu Hỏa miễn cưỡng đồng ý: “Được thôi, tháng này bắt đầu thi hành, 0 giờ ngày một tháng sau sẽ tính điểm.”
Đánh giá là quy định mỗi đội đều có, top 100 trong nước đã thoải mái hơn nhiều so với top 30 châu Âu rồi. Mọi người cũng không được đà lấn tới nữa, ăn cơm tối xong đều đến phòng huấn luyện.
“Xem xếp hạng của bố mày nè…” Thần Hỏa mở game cài đặt, đăng nhập vào tài khoản, mở bảng xếp hạng trong nước cười khổ, “Nhiều ngày như vậy, vì sao tôi không thể thăng hạng yên ổn? Vì sao? Chí cầu tiến của tôi đi đâu rồi… Hừ, tôi nghi ngờ trước đây đẩy Ngõa Ngõa cho tôi là âm mưu của Dư Thúy với Thời Lạc, hạng 346 server trong nước, ai thấp hơn tôi chứ?”
Puppy thở dài: “Tôi 288.”
Puppy kéo danh sách lên trên: “Whisper hạng 196, Evil hạng 168…”
Không ai đạt tiêu chuẩn, nháy mắt Puppy cảm thấy cân bằng rồi, lười nhác nói: “Còn có 10 ngày là hết tháng rồi, chúc phúc mọi người nhé.”
Thời Lạc đã mở game ra, cậu cũng nhìn xếp hạng của mình, cảm thấy vấn đề không lớn lắm, còn có 10 ngày, chỉ cần đừng nhảy vực mất điểm, vào top 100 cũng không khó lắm. Thời Lạc đang suy nghĩ có nên mở live stream không, Thần Hỏa bên cạnh đã khổ sở năn nỉ Dư Thúy: “Dư thần, xem anh em của cậu đi, xếp đôi một lát có được không? Không cần cậu buff, cậu phát huy như thường là được, trị liệu qua đường nhiều người thao tác gớm quá, không đánh lâu được.”
Thời Lạc vô thức nhìn về phía Dư Thúy, lướt qua hai màn hình máy tính, ánh mắt hai người chạm vào nhau.
Thời Lạc dời tầm mắt, Dư Thúy bên đó vẫn chưa đồng ý, Thần Hỏa lại bắt đầu ràng buộc đạo đức: “Dư Thúy, là cậu quyết định tiêu chuẩn top 100!”
Thần Hỏa không nói thì không sao, nói xong Dư Thúy gật đầu nói: “Là cố ý muốn trừ tiền lương của cậu đó, biến.”
“Đừng đừng đừng, xếp đôi một đêm đi mà.” Thần Hỏa lập tức hoảng sợ, “Chỉ một đêm thôi, 0 giờ tôi lập tức xuống xe.”
Dư Thúy xếp đôi với Thần Hỏa, Thần Hỏa vội vàng nhấn đồng ý.
Tiêu chuẩn đánh giá của đội chợt điều chỉnh thành top 200 nên Ngõa Ngõa cũng khóc lóc tìm Thời Lạc, sau khi Ngõa Ngõa liên tục thề sẽ không học như Dư Thúy, muốn làm một trị liệu buff còn buff hơn Thiên Sứ Kiếm thì Thời Lạc cũng cho Ngõa Ngõa lên xe.
Chuyện Thánh Kiếm vượt đại dương đến khu vực Trung Quốc gây hấn vì dòng trạng thái trên weibo của Chu Hỏa trước đó đã không giấu được nữa. Mặc dù Chu Hỏa chưa từng tiết lộ kết quả thi đấu của NSN với Saint nhưng những chiến đội khác cũng lờ mờ đoán được. Trong nháy mắt, sau khi ba chiến đội này lần lượt nâng cao tiêu chuẩn đánh giá thì chín chiến đội còn lại cũng điều chỉnh tiêu chuẩn đánh giá theo, thấp nhất cũng là 300. Lần này chọc phải tổ ong vò vẽ, bảng xếp hạng trong nước lập tức trở thành một chiến trường tàn khốc.
Thần Hỏa khổ sở vì top 100 lâu lắm rồi vẫn không vào được hận không thể tìm mười một chiến đội khác mà chửi thề, đến góp vui làm gì vậy!
Người chơi qua đường nhìn bảng xếp hạng nước sôi lửa bỏng đều tò mò, sao thế nhỉ? Mỗi một giây bảng xếp hạng đều đang thay đổi, đập vào mắt đều là tuyển thủ chuyên nghiệp mang tên chiến đội, mười hai chiến đội trong nước đang theo đuổi KPI cực hạn gì à?
Sau khi những chiến đội khác lần lượt nâng tiêu chuẩn đánh giá, cả đội Free thăng hạng không còn nhanh như trước nữa. May mà vẫn còn năng lực cá nhân, khi đến cuối tháng, bốn người đều vừa đủ thông qua.
Chỉ là vì gần đây các chiến đội lớn đều đang điều chỉnh tiêu chuẩn, nếu không cẩn thận thì sẽ bị rớt khỏi top 100. Thần Hỏa vẫn luôn thích chơi bạo lực trong mấy ván chơi cùng người qua đường, bây giờ cũng không dám đùa nữa, ván nào cũng đánh vô cùng nghiêm túc.
“Thật ra như vậy cũng rất tốt.” Cuối tháng, Puppy bán sống bán chết cuối cùng vào được top 100 cảm thán, “Bây giờ mọi người muốn đánh chơi đều dùng acc clone, acc chính phải đánh đàng hoàng, trông nghiêm túc không ít, cũng rất tốt.”
Puppy nhìn Thời Lạc đang dùng acc clone chém giết trong server ghen tức nói: “Người đã đạt tiêu chuẩn từ lâu thật nhàn rỗi mà… Haiz!”
Puppy nhìn trái nhìn phải, liếc thấy chỗ của Dư Thúy trống không, nhướn mày: “Dư Thúy đâu rồi? Cậu ta vừa nhấn xếp đội kìa.”
Thời Lạc nhìn Puppy, không nghe rõ, nhíu mày nói: “Gì cơ?”
“Dư Thúy hình như mới bị Chu Hỏa gọi đi rồi.” Puppy chậm rãi chỉ vị trí của Dư Thúy, “Cậu ta quên hủy xếp đội, đã vào bản đồ rồi, sắp sửa đếm ngược thời gian rồi này.”
Thần Hỏa còn đang cực khổ chiến đấu giữ hạng thỏa mãn nói: “Vào ván rank cao mà treo máy thì sẽ bị trừ 100 điểm. 100 điểm quá sướng rồi, ông đây một ngày cũng chưa chắc tăng được 100 điểm. Cảm ơn Dư thần, cảm ơn đã giúp chừa một ví trí.”
Thời Lạc tháo tai nghe xuống, nhíu mày: “Chơi giùm anh ấy một lát.”
Puppy bó tay: “Tôi cũng không biết chơi trị liệu, sao mà chơi thay đây? Điện thoại cậu ta cũng chẳng mang, gọi điện thoại cho cậu ta cũng không kịp nữa rồi…”
Thời Lạc tăng tốc độ tay, sau khi phá hủy đá chuyển sinh của kẻ địch trong game thì đứng dậy.
Puppy cười, lo đánh của mình. Thần Hỏa tiếc nuốc “haiz” một tiếng, vừa đánh vừa phàn nàn: “Evil cậu bị gì thế? Đừng có đem tật xấu đoàn kết hữu ái của NSN vào chiến đội chúng ta chứ, sao lại cứ phá hủy bầu không khí của chiến đội chúng ta vậy?”
Thời Lạc không để ý đến Thần Hỏa vội vã đeo tai nghe của Dư Thúy, mua giùm hắn khiên sơ cấp với dao găm dài.
Lâu quá không chơi trị liệu, động tác của Thời Lạc có hơi chậm chạp. May mà căn bản năm ấy đã sớm trở thành ký ức cơ bắp, Thời Lạc tăng tốc độ, theo kịp tiết tấu.
Chắc là Dư Thúy quên mất chuyện hắn đã nhấn xếp đội rồi, 10 phút sau vẫn chưa lên lại. Thời Lạc nhìn điện thoại của Dư Thúy ở trên bàn bất đắc dĩ, điện thoại không gọi được, Thần Hỏa với Puppy cũng đang dùng acc chính không đi được, đành phải đánh tiếp.
Vừa rồi chạy đến gấp quá không có cảm giác gì, Thời Lạc đánh một hồi mới dần dần phản ứng lại, mình đang dùng acc của Dư Thúy, đang gõ bàn phím của Dư Thúy, đang cầm con chuột của Dư Thúy, đang đeo tai nghe của Dư Thúy, cố gắng thích ứng với vị trí bàn phím của Dư Thúy…
Thời Lạc nghiến răng, chửi mình trong bụng, mẹ nó mày chợt thẹn thùng con khỉ á!!!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ván này còn đánh vô cùng giằng co, Thời Lạc hận không thể gõ chữ chửi mấy đồng đội liên tục sai lầm, có thể đừng có đi tặng mạng cho người ta không?! Ông đây buff cũng không buff lại mấy người, đánh một hồi nếu Whisper về thật sẽ ngượng chết chi được, dù sao cũng không phải mấy người bị ngượng mà đúng không?! Còn đi tặng mạng nữa hả!!!
Cũng may, hình như đồng đội cảm nhận được sự nóng nảy của “Whisper”, giai đoạn sau phối hợp cũng được. 10 phút sau, thuận lợi san bằng kẻ địch, kết thúc ván này.
May mà Dư Thúy vẫn chưa về.
Thời Lạc thở phào nhẹ nhõm.
Giao diện trò chuyện trong đội đều là bày tỏ với Whisper, Thời Lạc không gõ chữ, vừa định nhất thoát ra thì nhìn thấy một tin nhắn:
[Free vĩnh viễn lh*]: Dư thần, tui là fan cậu nè!!! Kích động chết đi được, hú hú hú hú không uổng công tui đánh mấy ngày nay vào được top 500 cuối cùng gặp được cậu rồi, tui với mấy thằng bạn ký túc của tui đều thích cậu!!! (*lh: lợi hại)
[Free vĩnh viễn lh]: Whisper siêu đỉnh, Free siêu đỉnh!!!
[Free vĩnh viễn lh]: Thay giường dưới của tui nói với Evil, Thời thần siêu đỉnh!!!
[Free vĩnh viễn lh]: Dư thần cậu thoát rồi sao? Vẫn còn nhìn thấy chứ? Ông đây sùng bái cậu aaaaaaaaaaaaaaaaa…
Nếu như là acc của mình, gặp được fan trung thành như vậy Thời Lạc bình thường đều gửi một icon. Nhưng mà đây là acc chính của Dư Thúy, mình vẫn chưa được sự đồng ý của chính chủ, Thời Lạc không tiện nói gì, đang định thoát thì đối phương lại nói.
[Free vĩnh viễn lh]: À đúng rồi, hỏi giùm bạn gái của tui, Dư thần Dư thần, cậu không có thích streamer EE hôm kia đúng không? Cô ấy để ý chuyện này lắm.
Thời Lạc nhíu mày, gõ chữ…
[Free-Whisper]: Không thích!
Thời Lạc gõ xong lại có hơi chột dạ, đang định đi, người qua đường lại nhanh chóng nói.
[Free vĩnh viễn lh]: Tốt quá! Bạn gái tui rất hài lòng! Cô ấy còn muốn hỏi cậu, cậu có người mình thích chưa?
Thời Lạc khựng lại.
Cậu nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài giống như trúng tà, khẽ lướt qua chữ cái ở phía dưới phím số 3 và số 4.
Cậu nhấn xuống, lại nhanh chóng xóa đi.
“Đm, điên rồi à…”
Thời Lạc cảm thấy mình trúng tà thật rồi, nhíu mày chửi, tháo tai nghe vừa định đứng dậy thì nhìn thấy Dư Thúy không biết đã đứng sau lưng mình bao lâu rồi.
Cậu giật mình thon thót.
Vẻ mặt Dư Thúy vẫn bình thường, khẽ nói: “Cảm ơn.”
Tai Thời Lạc nháy mắt trở nên đỏ bừng, cậu vội vàng đặt tai nghe của Dư Thúy xuống, qua loa nói câu không sao, chạy trốn về chỗ của mình.
“Thời Lạc thật là cứng.” Trong phòng nghỉ lúc chiều, lão Kiều không để ý thấy sau khi Dư Thúy nghe câu nói đó thì vẻ mặt có hơi thay đổi, cậu ta thở dài, “Lúc đó trận đấu sắp bắt đầu rồi, bốn tuyển thủ của đội 2 NSN đều không ra khỏi phòng nghỉ. Bên phía ban tổ chức cuộc thi cũng sốt ruột, bảo bọn họ là mặc kệ tình huống thế nào cứ thi đấu trước đã, kết thúc trận đấu thì nói sau. Ba tuyển thủ còn lại đều chần chừ, nói là bằng không cứ đánh trước, lỡ như vừa rồi đối phương không thi đấu giả thì sao? Lỡ như sau này bị xử phạt vì chuyện này…”
“Thời Lạc vẫn nói đối phương chắc chắn có vấn đề, ai khuyên cũng vô dụng, ngồi trong phòng hút thuốc không ra ngoài. Bởi vì cậu ấy từ chối thi đấu khiến chuyện rùm beng lên, ban tổ thức giải hạng hai mới bắt đầu điều tra rõ ràng chuyện thi đấu giả.”
“Điều tra ra được một mớ, đám tuyển thủ lộn xộn đó bị cấm thi đấu, ba đồng đội của Tiểu Quân đều bị cấm thi đấu đến hết đời. Lúc đó Tiểu Quân bị đả kích rất lớn, suýt nữa liều mạng với đồng đội cũ luôn, nhưng mà cũng may, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.”
“Cậu ta vẫn có năng lực cá nhân, trước đó bị đồng đội chó má liên lụy, sau này không còn mấy tên đồng đội đó nữa, yên ổn huấn luyện, yên ổn thi đấu, thi đấu càng ngày càng tốt. Một năm trước, có lần biểu diễn kỹ thuật tuyệt đỉnh ở trận đấu, lập tức được lãnh đạo Vạn Trùng Sơn nhìn trúng, mua về vào đội 1, vừa vào đội đã ở đội hình chính, bây giờ… Tiểu Quân đã vào giải hạng nhất, lãnh đạo Vạn Trùng Sơn coi trọng cậu ta, đồng đội cũng đồng tâm hiệp lực muốn thi đấu cho tốt, coi như là khổ tận cam lai.”
“Tiểu Quân vẫn luôn biết ơn Thời Lạc, nhưng mà sau này cũng không có qua lại với Thời Lạc. Cậu cũng biết Thời Lạc mà, không có dễ tiếp xúc như vậy, cho nên hai người cũng không tính là bạn bè, chỉ là có một đoạn giao tình cũ như vậy thôi.”
“Bản thân Thời Lạc cũng không thích nhắc những việc này, nhưng mà lúc đó sau khi từ chối thi đấu, lãnh đạo NSN với Cố Càn biết tin xong thì rất hài lòng, sau này còn nói với tôi, không hổ là tuyển thủ chuyên nghiệp xuất thân từ thánh địa e-sport FS, tự có khí phách.”
Ăn lẩu xong bước ra, trời vẫn chưa muộn lắm, chỗ ăn lẩu ở cạnh Hồng Nhai Động, mọi người không về thẳng khách sạn mà đến Hồng Nhai Động dạo một vòng.
Dư Thúy đi rất chậm, hắn nhìn bóng lưng cao gầy của Thời Lạc, nhớ lại lời nói của lão Kiều, thầm nghĩ chuyện này làm đếch gì liên quan đến FS.
Mặc dù sau đó Thời Lạc nhắc đến hắn nhưng Dư Thúy cũng chẳng thấy chuyện này có liên quan gì đến mình.
Thời Lạc trời sinh đã là người như vậy.
Là bản thân mình nghĩ nhiều rồi.
Có mình hay không, Thời Lạc cũng sẽ không chìm đắm trong trụy lạc, sẽ không sa ngã, mà sẽ trưởng thành thành một tuyển thủ khiến mọi người khâm phục.
Dư Thúy không thấy trong chuyện này có bất cứ công lao gì của mình, Thời Lạc khí phách bẩm sinh, trời sinh đã phải làm cái nghề này.
“Cậu sao thế?” Lão Kiều chậm lại mấy bước đi bên cạnh Dư Thúy, nhìn sắc mặt của hắn, “Từ lúc nãy ăn cơm vẻ mặt cậu đã luôn nhàn nhạt như này rồi, sao vậy? Có phải đang nghĩ chuyện của Thời Lạc không? Không phải chứ, đã lâu như vậy rồi, bản thân Thời Lạc chắc cũng đã quên chuyện này rồi.”
Dư Thúy lắc đầu, hai tay đút vào túi quần: “Không.”
“Nhưng mà nói thật nhé, tôi lại có chuyện vẫn luôn không hiểu lắm.” Lão Kiều thẳng thắn nói, “”Người đó” mà Thời Lạc nói khi ấy, là ai vậy? Lúc đó cậu ta nhìn tôi giống như nhìn người xa lạ, cậu ta nói thì tôi nghe thôi, không dám hỏi.”
Dư Thúy hơi nghiêng đầu nhìn lão Kiều, xuyên qua đôi mắt chân thành của cậu ta, sau khi xác nhận là cậu ta không cố ý hai lần đâm tim mình làm trạng thái của mình rối loạn, mà đúng là không nhìn ra được gì hết thì không nhịn được bật cười.
Loài sinh vật trai thẳng này mẹ nó đúng là trì độn đến đáng sợ.
Dư Thúy lười giải thích với cậu ta.
Lão Kiều còn đang thắc mắc, nhỏ giọng hỏi: “Đúng không? Thời Lạc nói ai cậu không tò mò sao?”
“Tò mò chớ…” Dư Thúy một lúc sau gật đầu, cố gắng bình tĩnh phân tích giùm cậu ta, “Đầu tiên, chúng ta có thể loại trừ Thần Hỏa…”
Không chút hồi hộp mà giành chiến thắng giải đấu thường quy ở Trùng Khánh, huấn luyện và các trận đấu khác còn đang chờ, mọi người chỉ ở Trùng Khánh một đêm, sáng sớm hôm sau lại vội vã bay về Thượng Hải.
Sau khi về căn cứ Free, mọi người tắm rửa xong thì mọi người tự về phòng mình nghỉ ngơi một chút, ngủ chưa được ba tiếng đồng hồ, đến chạng vạng thì lần lượt thức dậy, xuống lầu một ăn cơm, chuẩn bị buổi huấn luyện buổi tối.
Trong lúc mọi người ăn tối, Chu Hỏa tranh thủ thời gian nói: “Có chút chuyện nói với mọi người, yên tâm, sẽ không làm lỡ quá nhiều thời gian của mọi người.”
Tất cả đều đang buồn ngủ muốn chết, nghe thế cũng không ngẩng đầu lên, “ừ” một tiếng vô cùng có lệ. Chu Hỏa cười hì hì: “Là thế này, chiến đội khác đều có quy định đánh giá. Trước đây chúng ta vừa mới thành lập, các cậu đều dùng acc cũ vừa tìm lại được, cho nên tôi vẫn luôn không nhắc đến chuyện này. Bây giờ cũng đã qua nhiều ngày rồi, chúng ta cũng phải hoàn thiện chuyện đánh giá này.”
Chuyện Chu Hỏa nói cũng không có gì, hằng tháng mỗi chiến đội đều phải đánh giá tình hình thành tích chiến đấu của acc chính tuyển thủ, mọi người tập mãi đã thành thói quen, vẫn cắm đầu ăn tiếp. Puppy đẩy Thần Hỏa: “Cho tôi một đĩa xíu mại.”
“Mọi người đều biết, trước đây tôi là phó quản lý của NSN. Tiêu chuẩn đánh giá của NSN là top 500 server trong nước, rớt khỏi top 500 thì sẽ trừ lương, trừ thẳng vào tiền thưởng tháng đó, cơ bản là một phần ba tiền lương.” Chu Hỏa nhìn mọi người, nói tiếp, “Nhưng mà, đây là trước khi bị Thánh Kiếm khiêu khích, sau khi bị Thánh Kiếm vượt đại dương gây hấn thì bây giờ tiêu chuẩn đánh giá của NSN đã điều chỉnh thành top 200 server trong nước, Saint điều chỉnh lại thành top 100 server trong nước. Ban đầu tôi cũng muốn dựa theo tiêu chuẩn của Saint, nhưng mà mấy hôm nay bị đám ngu ngốc Thánh Kiếm chọc tức nên cũng có hơi lo, suy nghĩ đến chúng ta phải theo kịp với quốc tế, cho nên muốn hỏi thử…”
Chu Hỏa nhìn ba tuyển thủ từng ở Thánh Kiếm, hỏi: “Tiêu chuẩn đánh giá của Thánh Kiếm là bao nhiêu?”
Dư Thúy: “500.”
Puppy: “300.”
Thần Hỏa: “200.”
Ba người nói nhanh quá, mỗi người một số, trên bàn ăn lập tức chìm vào sự im lặng lúng túng.
Chu Hỏa đè xuống cơn giận muốn hành hung đám người không có một câu nói thật này, cam chịu tự mình lên mạng tìm kiếm tiêu chuẩn đánh giá của Thánh Kiếm. Vừa hay, một tuyển thủ của Thánh Kiếm trong một lần phỏng vấn ở tháng trước đã tiết lộ: Tiêu chuẩn đánh giá là top 30 server châu Âu.
Chu Hỏa vô cùng đau đớn: “Đến mức đó sao?! Vì để trốn đánh giá mà cả đám nói dối hết! Được rồi, đối chiếu với Thánh Kiếm, chúng ta cũng top 30.”
“Đừng mà, cái câu lạc bộ không coi tuyển thủ là người đó thì có gì để so sánh chứ?” Thần Hỏa vừa ăn vừa liên tục bán thảm, “Lúc tôi ở Thánh Kiếm làm công cho tư bản chưa có tháng nào nhận được đủ tiền lương, sao về đến vòng tay của tổ quốc mẹ hiền cũng phải chịu cái tội này vậy? Gặp phải mấy tên đồng đội chơi chó rớt hạng, càng chưa kể có khi còn phải giúp đỡ người khác xếp đôi hữu nghị nữa. Tha cho tôi đi.”
Chu Hỏa chần chừ: “Chẳng phải trước đây xếp hạng của mọi người đều rất cao sao? Sao lại…”
“Đó là từ từ tích lũy lúc đánh một mùa giải, bắt đầu mùa giải đều về lại không, làm gì dễ như thế.” Puppy nhân cơ hội xin hạ thấp tiêu chuẩn, “Vòng playoff kéo điểm còn đơn giản, bây giờ thì thả lỏng chút đi.”
Chu Hỏa do dự không quyết, nhìn về phía Dư Thúy.
Dư Thúy húp một ngụm canh: “Top 100.”
Chu Hỏa miễn cưỡng đồng ý: “Được thôi, tháng này bắt đầu thi hành, 0 giờ ngày một tháng sau sẽ tính điểm.”
Đánh giá là quy định mỗi đội đều có, top 100 trong nước đã thoải mái hơn nhiều so với top 30 châu Âu rồi. Mọi người cũng không được đà lấn tới nữa, ăn cơm tối xong đều đến phòng huấn luyện.
“Xem xếp hạng của bố mày nè…” Thần Hỏa mở game cài đặt, đăng nhập vào tài khoản, mở bảng xếp hạng trong nước cười khổ, “Nhiều ngày như vậy, vì sao tôi không thể thăng hạng yên ổn? Vì sao? Chí cầu tiến của tôi đi đâu rồi… Hừ, tôi nghi ngờ trước đây đẩy Ngõa Ngõa cho tôi là âm mưu của Dư Thúy với Thời Lạc, hạng 346 server trong nước, ai thấp hơn tôi chứ?”
Puppy thở dài: “Tôi 288.”
Puppy kéo danh sách lên trên: “Whisper hạng 196, Evil hạng 168…”
Không ai đạt tiêu chuẩn, nháy mắt Puppy cảm thấy cân bằng rồi, lười nhác nói: “Còn có 10 ngày là hết tháng rồi, chúc phúc mọi người nhé.”
Thời Lạc đã mở game ra, cậu cũng nhìn xếp hạng của mình, cảm thấy vấn đề không lớn lắm, còn có 10 ngày, chỉ cần đừng nhảy vực mất điểm, vào top 100 cũng không khó lắm. Thời Lạc đang suy nghĩ có nên mở live stream không, Thần Hỏa bên cạnh đã khổ sở năn nỉ Dư Thúy: “Dư thần, xem anh em của cậu đi, xếp đôi một lát có được không? Không cần cậu buff, cậu phát huy như thường là được, trị liệu qua đường nhiều người thao tác gớm quá, không đánh lâu được.”
Thời Lạc vô thức nhìn về phía Dư Thúy, lướt qua hai màn hình máy tính, ánh mắt hai người chạm vào nhau.
Thời Lạc dời tầm mắt, Dư Thúy bên đó vẫn chưa đồng ý, Thần Hỏa lại bắt đầu ràng buộc đạo đức: “Dư Thúy, là cậu quyết định tiêu chuẩn top 100!”
Thần Hỏa không nói thì không sao, nói xong Dư Thúy gật đầu nói: “Là cố ý muốn trừ tiền lương của cậu đó, biến.”
“Đừng đừng đừng, xếp đôi một đêm đi mà.” Thần Hỏa lập tức hoảng sợ, “Chỉ một đêm thôi, 0 giờ tôi lập tức xuống xe.”
Dư Thúy xếp đôi với Thần Hỏa, Thần Hỏa vội vàng nhấn đồng ý.
Tiêu chuẩn đánh giá của đội chợt điều chỉnh thành top 200 nên Ngõa Ngõa cũng khóc lóc tìm Thời Lạc, sau khi Ngõa Ngõa liên tục thề sẽ không học như Dư Thúy, muốn làm một trị liệu buff còn buff hơn Thiên Sứ Kiếm thì Thời Lạc cũng cho Ngõa Ngõa lên xe.
Chuyện Thánh Kiếm vượt đại dương đến khu vực Trung Quốc gây hấn vì dòng trạng thái trên weibo của Chu Hỏa trước đó đã không giấu được nữa. Mặc dù Chu Hỏa chưa từng tiết lộ kết quả thi đấu của NSN với Saint nhưng những chiến đội khác cũng lờ mờ đoán được. Trong nháy mắt, sau khi ba chiến đội này lần lượt nâng cao tiêu chuẩn đánh giá thì chín chiến đội còn lại cũng điều chỉnh tiêu chuẩn đánh giá theo, thấp nhất cũng là 300. Lần này chọc phải tổ ong vò vẽ, bảng xếp hạng trong nước lập tức trở thành một chiến trường tàn khốc.
Thần Hỏa khổ sở vì top 100 lâu lắm rồi vẫn không vào được hận không thể tìm mười một chiến đội khác mà chửi thề, đến góp vui làm gì vậy!
Người chơi qua đường nhìn bảng xếp hạng nước sôi lửa bỏng đều tò mò, sao thế nhỉ? Mỗi một giây bảng xếp hạng đều đang thay đổi, đập vào mắt đều là tuyển thủ chuyên nghiệp mang tên chiến đội, mười hai chiến đội trong nước đang theo đuổi KPI cực hạn gì à?
Sau khi những chiến đội khác lần lượt nâng tiêu chuẩn đánh giá, cả đội Free thăng hạng không còn nhanh như trước nữa. May mà vẫn còn năng lực cá nhân, khi đến cuối tháng, bốn người đều vừa đủ thông qua.
Chỉ là vì gần đây các chiến đội lớn đều đang điều chỉnh tiêu chuẩn, nếu không cẩn thận thì sẽ bị rớt khỏi top 100. Thần Hỏa vẫn luôn thích chơi bạo lực trong mấy ván chơi cùng người qua đường, bây giờ cũng không dám đùa nữa, ván nào cũng đánh vô cùng nghiêm túc.
“Thật ra như vậy cũng rất tốt.” Cuối tháng, Puppy bán sống bán chết cuối cùng vào được top 100 cảm thán, “Bây giờ mọi người muốn đánh chơi đều dùng acc clone, acc chính phải đánh đàng hoàng, trông nghiêm túc không ít, cũng rất tốt.”
Puppy nhìn Thời Lạc đang dùng acc clone chém giết trong server ghen tức nói: “Người đã đạt tiêu chuẩn từ lâu thật nhàn rỗi mà… Haiz!”
Puppy nhìn trái nhìn phải, liếc thấy chỗ của Dư Thúy trống không, nhướn mày: “Dư Thúy đâu rồi? Cậu ta vừa nhấn xếp đội kìa.”
Thời Lạc nhìn Puppy, không nghe rõ, nhíu mày nói: “Gì cơ?”
“Dư Thúy hình như mới bị Chu Hỏa gọi đi rồi.” Puppy chậm rãi chỉ vị trí của Dư Thúy, “Cậu ta quên hủy xếp đội, đã vào bản đồ rồi, sắp sửa đếm ngược thời gian rồi này.”
Thần Hỏa còn đang cực khổ chiến đấu giữ hạng thỏa mãn nói: “Vào ván rank cao mà treo máy thì sẽ bị trừ 100 điểm. 100 điểm quá sướng rồi, ông đây một ngày cũng chưa chắc tăng được 100 điểm. Cảm ơn Dư thần, cảm ơn đã giúp chừa một ví trí.”
Thời Lạc tháo tai nghe xuống, nhíu mày: “Chơi giùm anh ấy một lát.”
Puppy bó tay: “Tôi cũng không biết chơi trị liệu, sao mà chơi thay đây? Điện thoại cậu ta cũng chẳng mang, gọi điện thoại cho cậu ta cũng không kịp nữa rồi…”
Thời Lạc tăng tốc độ tay, sau khi phá hủy đá chuyển sinh của kẻ địch trong game thì đứng dậy.
Puppy cười, lo đánh của mình. Thần Hỏa tiếc nuốc “haiz” một tiếng, vừa đánh vừa phàn nàn: “Evil cậu bị gì thế? Đừng có đem tật xấu đoàn kết hữu ái của NSN vào chiến đội chúng ta chứ, sao lại cứ phá hủy bầu không khí của chiến đội chúng ta vậy?”
Thời Lạc không để ý đến Thần Hỏa vội vã đeo tai nghe của Dư Thúy, mua giùm hắn khiên sơ cấp với dao găm dài.
Lâu quá không chơi trị liệu, động tác của Thời Lạc có hơi chậm chạp. May mà căn bản năm ấy đã sớm trở thành ký ức cơ bắp, Thời Lạc tăng tốc độ, theo kịp tiết tấu.
Chắc là Dư Thúy quên mất chuyện hắn đã nhấn xếp đội rồi, 10 phút sau vẫn chưa lên lại. Thời Lạc nhìn điện thoại của Dư Thúy ở trên bàn bất đắc dĩ, điện thoại không gọi được, Thần Hỏa với Puppy cũng đang dùng acc chính không đi được, đành phải đánh tiếp.
Vừa rồi chạy đến gấp quá không có cảm giác gì, Thời Lạc đánh một hồi mới dần dần phản ứng lại, mình đang dùng acc của Dư Thúy, đang gõ bàn phím của Dư Thúy, đang cầm con chuột của Dư Thúy, đang đeo tai nghe của Dư Thúy, cố gắng thích ứng với vị trí bàn phím của Dư Thúy…
Thời Lạc nghiến răng, chửi mình trong bụng, mẹ nó mày chợt thẹn thùng con khỉ á!!!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ván này còn đánh vô cùng giằng co, Thời Lạc hận không thể gõ chữ chửi mấy đồng đội liên tục sai lầm, có thể đừng có đi tặng mạng cho người ta không?! Ông đây buff cũng không buff lại mấy người, đánh một hồi nếu Whisper về thật sẽ ngượng chết chi được, dù sao cũng không phải mấy người bị ngượng mà đúng không?! Còn đi tặng mạng nữa hả!!!
Cũng may, hình như đồng đội cảm nhận được sự nóng nảy của “Whisper”, giai đoạn sau phối hợp cũng được. 10 phút sau, thuận lợi san bằng kẻ địch, kết thúc ván này.
May mà Dư Thúy vẫn chưa về.
Thời Lạc thở phào nhẹ nhõm.
Giao diện trò chuyện trong đội đều là bày tỏ với Whisper, Thời Lạc không gõ chữ, vừa định nhất thoát ra thì nhìn thấy một tin nhắn:
[Free vĩnh viễn lh*]: Dư thần, tui là fan cậu nè!!! Kích động chết đi được, hú hú hú hú không uổng công tui đánh mấy ngày nay vào được top 500 cuối cùng gặp được cậu rồi, tui với mấy thằng bạn ký túc của tui đều thích cậu!!! (*lh: lợi hại)
[Free vĩnh viễn lh]: Whisper siêu đỉnh, Free siêu đỉnh!!!
[Free vĩnh viễn lh]: Thay giường dưới của tui nói với Evil, Thời thần siêu đỉnh!!!
[Free vĩnh viễn lh]: Dư thần cậu thoát rồi sao? Vẫn còn nhìn thấy chứ? Ông đây sùng bái cậu aaaaaaaaaaaaaaaaa…
Nếu như là acc của mình, gặp được fan trung thành như vậy Thời Lạc bình thường đều gửi một icon. Nhưng mà đây là acc chính của Dư Thúy, mình vẫn chưa được sự đồng ý của chính chủ, Thời Lạc không tiện nói gì, đang định thoát thì đối phương lại nói.
[Free vĩnh viễn lh]: À đúng rồi, hỏi giùm bạn gái của tui, Dư thần Dư thần, cậu không có thích streamer EE hôm kia đúng không? Cô ấy để ý chuyện này lắm.
Thời Lạc nhíu mày, gõ chữ…
[Free-Whisper]: Không thích!
Thời Lạc gõ xong lại có hơi chột dạ, đang định đi, người qua đường lại nhanh chóng nói.
[Free vĩnh viễn lh]: Tốt quá! Bạn gái tui rất hài lòng! Cô ấy còn muốn hỏi cậu, cậu có người mình thích chưa?
Thời Lạc khựng lại.
Cậu nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài giống như trúng tà, khẽ lướt qua chữ cái ở phía dưới phím số 3 và số 4.
Cậu nhấn xuống, lại nhanh chóng xóa đi.
“Đm, điên rồi à…”
Thời Lạc cảm thấy mình trúng tà thật rồi, nhíu mày chửi, tháo tai nghe vừa định đứng dậy thì nhìn thấy Dư Thúy không biết đã đứng sau lưng mình bao lâu rồi.
Cậu giật mình thon thót.
Vẻ mặt Dư Thúy vẫn bình thường, khẽ nói: “Cảm ơn.”
Tai Thời Lạc nháy mắt trở nên đỏ bừng, cậu vội vàng đặt tai nghe của Dư Thúy xuống, qua loa nói câu không sao, chạy trốn về chỗ của mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương