Người Vợ Xung Hỷ Của Trầm Tổng
Chương 115
"Luật sư Lương, tôi muốn đến một chỗ."
Hạ Diệp Trầm ngồi lên xe, trước khi Lương Duật Thành nhấn ga chạy xe thì lên tiếng.
"Đi đâu?"
"Một nơi có lẽ có ích đối với bản án này."
Ngân hàng lớn nhất của Thiên Tân là ngân hàng Hải Dương. Hạ Diệp Trầm đeo kính râm, tiến vào sảnh chính, hỏi nhỏ.
"Làm ơn cho tôi xem kho két sät ở đâu được không?"
"Cô đến tòa nhà B, két sắt ở đó.*
“Vậy cảm ơn cô."
Hạ Diệp Trầm kéo theo Lương Duật Thành đến tòa nhà
“Ở đây có thứ gì?" "Em cũng không chắc lắm."
Nói thật, cô cũng chỉ ôm tâm lý may măn khi đến đây thôi.
"Giúp em tìm tủ bảo hiểm số 1742 đi!"
Hạ Diệp Trầm vẫn còn nhớ, khi ở Vân Nam, người bên kia điện thoại nói tủ bảo hiểm của Dụ Sơ Thần mang số hiệu
HY-1742.
"Đây rồi!"
Chẳng mấy chốc, Lương Duật Thành đã tìm được. Hạ Diệp Trầm dùng ngày sinh của mình mở ra.
Bên trong vẫn còn nguyên một tập tài liệu, là bản danh sách các cổ đông của Thiên Nguyên.
Thật không ngờ Trầm Dư Niên thực sự giữ lời, anh vân để nguyên mọi thứ ở đây, kể cả bản danh sách này.
Hạ Diệp Trầm ngoài ý muốn thấy được trong tập tài liệu kia một thứ.
Hôn thư của cô. Hai cái tên trên đó viết bằng mực đỏ. Dụ Sơ Thần, Hạ Diệp Trầm.
"Thực ra, em không hiểu được Dụ Sơ Thần. Hăn ta quá bí ẩn, nhìn như vậy mà lại không phải vậy."
"Em nói sao cơ?"
Hạ Diệp Trầm lắc đầu không đáp. Cô biết Lương Duật Thành không biết chuyện Dụ Sơ Thần và mình, nên nói với anh cũng vô ích.
"Chúng ta thử xem. Có lẽ thứ em cần đã thấy rồi."
Hạ Diệp Trầm vừa nói vừa chuyển chân bước đi. Cô đứng trước ngăn tủ số 2507, nhập từng số vào.
2507 là số đăng ký kết hôn của cô. Mật khẩu là ngày đăng ký kết hôn. Những tài liệu này đều do Dụ Sơ Thần tự tay đăng ký, ngoài anh ta không ai biết được ngày kết hôn thực sự của hai người là ngày nào.
"Mở rồi!"
Hạ Diệp Trầm mím môi, không tránh được sự ngạc. nhiên. Cô chỉ mang tâm lý ăn may mà đến đây, nào ngờ mọi chuyện lại thuận lợi vô cùng.
Giống như có bàn tay đen tối nào đó đang thao túng dẫn dụ cô đến đây vậy.
Bên trong có một chiếc USB, cùng với sổ bệnh lý, tên bệnh nhân, Dụ Sơ Nguyên.
"Về thôi! Lần này chứng cứ cũng gần đủ rồi!"
Hạ Diệp Trầm đóng tủ lại, mang theo toàn bộ những gì ở trong đó đi.
Hai người lại lái xe lân nữa trở về căn hộ ở thành Nam. Diệp Ngạn Trần nhìn thấy cô trở về, vội nhìn ra sau lưng.
"Mẹ! Chú Niên đâu? Không phải mẹ nói nếu chú ấy khỏe sẽ mời về nhà mình chơi sao?"
Hạ Diệp Trầm ngồi lên xe, trước khi Lương Duật Thành nhấn ga chạy xe thì lên tiếng.
"Đi đâu?"
"Một nơi có lẽ có ích đối với bản án này."
Ngân hàng lớn nhất của Thiên Tân là ngân hàng Hải Dương. Hạ Diệp Trầm đeo kính râm, tiến vào sảnh chính, hỏi nhỏ.
"Làm ơn cho tôi xem kho két sät ở đâu được không?"
"Cô đến tòa nhà B, két sắt ở đó.*
“Vậy cảm ơn cô."
Hạ Diệp Trầm kéo theo Lương Duật Thành đến tòa nhà
“Ở đây có thứ gì?" "Em cũng không chắc lắm."
Nói thật, cô cũng chỉ ôm tâm lý may măn khi đến đây thôi.
"Giúp em tìm tủ bảo hiểm số 1742 đi!"
Hạ Diệp Trầm vẫn còn nhớ, khi ở Vân Nam, người bên kia điện thoại nói tủ bảo hiểm của Dụ Sơ Thần mang số hiệu
HY-1742.
"Đây rồi!"
Chẳng mấy chốc, Lương Duật Thành đã tìm được. Hạ Diệp Trầm dùng ngày sinh của mình mở ra.
Bên trong vẫn còn nguyên một tập tài liệu, là bản danh sách các cổ đông của Thiên Nguyên.
Thật không ngờ Trầm Dư Niên thực sự giữ lời, anh vân để nguyên mọi thứ ở đây, kể cả bản danh sách này.
Hạ Diệp Trầm ngoài ý muốn thấy được trong tập tài liệu kia một thứ.
Hôn thư của cô. Hai cái tên trên đó viết bằng mực đỏ. Dụ Sơ Thần, Hạ Diệp Trầm.
"Thực ra, em không hiểu được Dụ Sơ Thần. Hăn ta quá bí ẩn, nhìn như vậy mà lại không phải vậy."
"Em nói sao cơ?"
Hạ Diệp Trầm lắc đầu không đáp. Cô biết Lương Duật Thành không biết chuyện Dụ Sơ Thần và mình, nên nói với anh cũng vô ích.
"Chúng ta thử xem. Có lẽ thứ em cần đã thấy rồi."
Hạ Diệp Trầm vừa nói vừa chuyển chân bước đi. Cô đứng trước ngăn tủ số 2507, nhập từng số vào.
2507 là số đăng ký kết hôn của cô. Mật khẩu là ngày đăng ký kết hôn. Những tài liệu này đều do Dụ Sơ Thần tự tay đăng ký, ngoài anh ta không ai biết được ngày kết hôn thực sự của hai người là ngày nào.
"Mở rồi!"
Hạ Diệp Trầm mím môi, không tránh được sự ngạc. nhiên. Cô chỉ mang tâm lý ăn may mà đến đây, nào ngờ mọi chuyện lại thuận lợi vô cùng.
Giống như có bàn tay đen tối nào đó đang thao túng dẫn dụ cô đến đây vậy.
Bên trong có một chiếc USB, cùng với sổ bệnh lý, tên bệnh nhân, Dụ Sơ Nguyên.
"Về thôi! Lần này chứng cứ cũng gần đủ rồi!"
Hạ Diệp Trầm đóng tủ lại, mang theo toàn bộ những gì ở trong đó đi.
Hai người lại lái xe lân nữa trở về căn hộ ở thành Nam. Diệp Ngạn Trần nhìn thấy cô trở về, vội nhìn ra sau lưng.
"Mẹ! Chú Niên đâu? Không phải mẹ nói nếu chú ấy khỏe sẽ mời về nhà mình chơi sao?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương