Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu
Chương 54
Tạ tiểu quỷ cõng Vệ Tịch Nhan trở về "Khách sạn Long Môn", hai người vừa đi vừa nói cười, không khí rất hòa hợp, Tạ tiểu quỷ bỗng nảy sinh ý nghĩ mua nhà ở đây!"Nhan Nhan, sau này chúng mình mua nhà ở đây nha, rỗi rãnh thì cùng đi tản bộ, bận rộn thì cùng nhìn phong cảnh qua cửa sổ, lạnh thì nằm trên cát phơi nắng, còn nóng thì ra hóng gió biển. . ."Vệ Tịch Nhan véo má Tạ tiểu quỷ, bật cười nói, "Được, chờ sau này cậu làm ăn phát đạt, chúng ta sẽ mua nhà ở đây!""Vậy bao lâu hử?" Từ lúc chào đời Tạ tiểu quỷ đã sống trong sung sướng, đối với tiền tài, những thứ vật ngoại thân này cậu không có khái niệm, chỉ có thể nhíu mày hỏi."Hmm, để mình tính, cậu nói muốn làm cảnh sát, vậy một tháng cậu nhận được khoảng 5000 NDT [Nhân dân tệ], vậy nếu cậu vừa làm vừa nhịn ăn 13 - 15 năm thì cậu sẽ đủ tiền!" Vệ Tịch Nhan đăm chiêu nhìn Tạ tiểu quỷ, trêu ghẹo nói."Wow! Lâu đến thế luôn hả? Còn nhịn ăn nhịn uống nữa, đợi không được, xin ba mẹ mua là được rồi!" Tạ tiểu quỷ mân mê miệng nghĩ: chờ mình có tiền mua nhà, lúc đó cũng khoảng ba mấy nhỉ?"Không thể, sao chuyện gì cậu cũng dựa vào ba mẹ thế? Cậu muốn thì hãy tự mình mua!" Vệ Tịch Nhan rất nghiêm khắc với việc này, kinh tế rất trọng yếu đối với cuộc sống sau này của hai người!Tạ tiểu quỷ rung đùi buồn rầu, đột nhiên mắt sáng lên, "Nhan Nhan, mình không mua thì cậu mua cũng được mà!"Vệ Tịch Nhan bất đắc dĩ lắc đầu, dí tay vào trán Tạ tiểu quỷ, "Hmm, cậu thật là! Chuyện gì cũng không tự nghĩ biện pháp giải quyết, chỉ toàn dựa vào người khác!""Cậu đâu phải người khác!" Lão bà là của ta, ta dựa vào lão bà không được ah?"...""Lão bản, lấy nước ở đâu?" Tạ tiểu quỷ thừa dịp Vệ Tịch Nhan không chú ý, len lén chạy đi hỏi lão bản."Cậu tìm nước làm gì? Muốn uống nước thì tự mình đi mua nước mà uống, uống nước máy mất vệ sinh!" Lão bản chỉ tay về phía trước, ý bảo có cửa hàng tạp hóa gần khách sạn."Trong thùng gỗ không có nước!" Buồn bực, lão bản này không chuyên nghiệp gì cả!"Cái gì thùng gỗ lớn?" Cuối cùng ngẩng đầu lên thật tình nhìn thẳng Tạ tiểu quỷ, chỉnh mắt kiếng, nghiêng đầu mơ hồ hỏi."Thứ trên ban công a, chẳng lẽ cái đó không phải thùng tắm?" Tạ tiểu quỷ liếc lão bản, khinh bỉ! Lão bản, ông có thể nghiệp dư hơn không?"Nga, cái kia a, sớm hư, đáy thùng rỉ nước, không thể dùng! Cậu nhắc tôi mới nhớ, định vất lâu rồi!" Lão bản giải thích."..." Tạ tiểu quỷ run lên, miễn cưỡng tiêu hóa tin bất lợi, trong lòng kêu thảm: cơ hội tắm uyên ương ngàn năm có một a ~~~Thất vọng xông lên đầu, Tạ tiểu quỷ bĩu môi, ủy khuất nói, "Ngay cả phòng tắm cũng không có, chúng tôi làm sao tắm đây?"Lão bản liếc Tạ tiểu quỷ một cái, ngươi cái gì cũng không biết, chạy tới đây làm gì? Âm dương quái khí nói, "Đi sâu vào hậu viên, bên trong có bể tắm nước nóng, tùy cậu tắm, tắm đến lột da tôi cũng không ý kiến."Bể tắm! Tạ ơn tiểu, kích động hô, "Ở đâu ở đâu?""Tự tìm a!" Lão bản giống như đuổi ruồi không kiên nhẫn phất phất tay."...""Nhan Nhan, mình dẫn cậu đi một chỗ!" Tạ tiểu quỷ cầm hai áo choàng tắm, sau đó hưng phấn chạy lên lầu."Không phải cậu muốn tắm sao?" Mới vừa vào cửa liền la hét muốn tắm, sao chớp mắt lại hăng hái đòi ra ngoài?Ngay cả giải thích Tạ tiểu quỷ cũng cảm thấy dư thừa, hò hét kéo tay Vệ Tịch Nhan, “Cốp cốp cốp “chạy xuống lầu, hướng hoa viên chạy đi, lão bản tức giận đến muốn phóng ám khí, "Này, đi nhẹ nhàng một chút!"Vệ Tịch Nhan đi theo Tạ tiểu quỷ đến chóng mặt, thiếu chút nữa hôn mê, thật không ngờ hậu viện này lớn vậy, xây dựng giống như mê cung, quả nhiên không thể nhìn bề ngoài mà xem thường!"Đến!" Tạ tiểu quỷ buông tay Vệ Tịch Nhan ra, chỉ vào một phòng đang nóng bốc hơi.Vệ Tịch Nhan không giải thích được, đến gần nhìn, vui mừng hét: "Thậm chí còn có bể tắm!""Hì hì, không tồi chứ?" Tạ tiểu quỷ ngẩng cằm, làm như mình thiết kế ra."Ừ, kia. . ." Đột nhiên Vệ Tịch Nhan nghĩ đến một vấn đề, Bể tắm . . . Tắm chung . . ?Tạ tiểu quỷ không đợi Vệ Tịch Nhan lên tiếng, quyết đoán xoay người khóa cửa lại, bắt đầu cởi áo quần.Vệ Tịch Nhan cứ như vậy trơ mắt nhìn Tạ tiểu quỷ cởi đồ trước mặt mình, tiếp theo nhảy xuống nước, lộ ra cái đầu."Ách, cậu tắm trước, mình không vội, một lát nữa. . ." Vệ Tịch Nhan đỏ mặt, trong lúc mắt Tạ tiểu quỷ nhìn chằm chằm mình, từng bước từng bước đi lui.Tạ tiểu quỷ "Bụp" một cái đứng lên, chẳng quan tâm thân thể ước nhẹp, bước đến bên Vệ Tịch Nhan."Mình thấy bể rất lớn, hai người tắm cũng đủ!"Mặt Vệ Tịch Nhan càng đỏ hơn, mắt dao động không ngừng, nhưng là không dám nhìn Tạ tiểu quỷ. Tạ tiểu quỷ biết nàng xấu hổ, chính mình động thủ, giơ tay cởi áo khoác của Vệ Tịch Nhan. Vệ Tịch Nhan vội vàng nhích qua, ngượng ngùng nói, "Mình, tự cởi, cậu xoay qua chỗ khác. . ."Tạ tiểu quỷ nói "Chẳng phải một hồi cũng xem ah ", nhưng vẫn biết điều xoay người, để lại cho Vệ Tịch Nhan một bóng lưng thon dài.Vệ Tịch Nhan cầm khăn tắm, từ từ cởi áo quần, càng lúc càng do dự, nàng miễn cưỡng cởi đồ lót, lấy khăn tắm bọc quanh thân, xếp quần áo vừa mới cở chỉnh tề sau đó đưa lưng về phía Tạ tiểu quỷ bước xuống nước.Tạ tiểu quỷ chỉ nghe thấy tiếng tim của mình đập càng lúc càng nhanh, tiếng cởi áo quần của Vệ Tịch Nhan. . .Cho đến khi nghe tiếng Vệ Tịch Nhan nước xuống nước, Tạ tiểu quỷ từ từ chuyển thân, nhìn tấm lưng của Vệ Tịch Nhan. Trong lòng bồn chồn, quá khẩn trương, Tạ tiểu quỷ cảm thấy cả chân tay mình đều đang phát run! Ánh mắt nóng rực ngó chừng bờ vai non mịn của Vệ Tịch Nhan, chỉ cần lấy khăn tắm xuống, Vệ Tịch Nhan sẽ chẳng còn thứ gì che giấu! Tạ tiểu quỷ nuốt nước miếng, ngực nghẹn một hơi, hô hấp cũng nhỏ nhẹ, nàng sợ sẽ làm hỏng không khí bây giờ! Xuống nước, bước tới bên cạnh Vệ Tịch Nhan, lòng cậu rất bồi hồi, cậu đưa tay xoa da thịt khiến người người thèm thuồng. Một tấc một tấc vuốt ve, từ cao xuống, thông qua da thịt Tạ tiểu quỷ có thể cảm nhận được Vệ Tịch Nhan cũng khẩn trương chẳng thua gì mình! Chỉ cần qua bước này, sau này Nhan Nhan sẽ là của ta! Tạ tiểu quỷ lấy hết dũng khí, âm thầm quyết định, chỉ cần mình chủ động, quan hệ của hai người sẽ được xác định!Vệ Tịch Nhan cảm thấy bàn tay đang di động sau lưng mình rất nóng, vùng da thịt được mơn mớn nóng rực như đốt cháy! Khẽ di động thân thể, muốn tránh đi xúc giác khó chịu này, lại càng có vẻ dấu đầu hở đuôi!"Nhan Nhan, mình chà lưng cho cậu. . ." Tạ tiểu quỷ mập mờ nói bên tai Vệ Tịch Nhan, tay khác nhanh chóng kéo xuống khăn tắm trên người Vệ Tịch Nhan, động tác chậm chạp trêu người tới cực điểm!"Không. . ." Lời còn chưa nói hết đã bị ngăn lại, Tạ tiểu quỷ nhiệt tình hôn Vệ Tịch Nhan, đầu lưỡi linh hoạt tiến vào trong khoang miệng nàng, ham hố rà quét từng nơi, cho đến khi gặp đầu lưỡi mềm mại mới dừng lại cùng nhau chơi đùa.Khăn tắm sớm không biết ném đi đâu rồi, Tạ tiểu quỷ ôm chặt Vệ Tịch Nhan, trong lòng thỏa mãn thở dài: thì ra ôm thân thể khỏa thân khác hoàn toàn ôm thân thể mặc quần áo ! Một tay ôm lấy eo Vệ Tịch Nhan, tay khác không an phận di động đến mông nàng, nhẹ nhàng xoa bóp .Vệ Tịch Nhan vô cùng đỏ mặt, liều mạng dụi đầu vào ngực Tạ tiểu quỷ, thật sự là ngượng chết! Vệ Tịch Nhan nhắm mắt lại, không dám đối mặt với Tạ tiểu quỷ, giờ phút này bất kể là thân thể hay trong lòng cúng ngượng ngùng tới cực điểm, nhưng cũng phát huy cực hạn lực hấp dẫn, khiến người ta không thể kiềm chế thân thiết!Tạ tiểu quỷ bắt đầu không thỏa mãn với vuốt ve, tay ôm thắt lưng dần dần dời đi, biến thành vịn vai Vệ Tịch Nhan, sau đó cúi đầu liếm cắn xương quai khêu gợi của Vệ Tịch Nhan, luyến tiếc không nỡ bỏ qua bất cứ nơi nào!Thân thể Vệ Tịch Nhan bắt đầu phát run, trong đầu một mảnh rối loạn, cái gì cũng không dám nghĩ, bản năng phản ứng chính là kinh hoảng, sợ và còn có mơ hồ mong đợi! Hai chân như nhũn ra, cả thân thể Vệ Tịch Nhan đều dựa vào người Tạ tiểu quỷ.Tạ tiểu quỷ cho là Vệ Tịch Nhan chấp nhận, nguyện ý cho mình, động tác càng phát lớn mật, căng thẳng phân vân gì đó toàn bộ ném ra sau lưng, . . .Môi Tạ tiểu quỷ từ từ dời xuống, dời đến đúng mục đích <ngực>, bắt đầu khẩn cấp tiến công. . .
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương