Tên Sát Nhân Bí Ẩn
Chương 17: Lời nhắn và mục tiêu
9 giờ 30 phút ngày 26/6, tại sở cảnh sát thành phố Bigos.Đã 24 giờ kể từ khi Ma Kết bị giáng chức không chính thức, sở cảnh sát cũng chẳng còn mang vẻ tự nhiên như thường ngày. Nó yên ắng như chưa từng có người, cảnh vật không còn mang vẻ vui tươi. Mọi người trong sở đều đã được điều đi điều tra tại 3 hiện trường của ba vụ án, cố gắng tìm kiếm thông tin còn sót lại. Mặc dù biết rằng họ sẽ chẳng đi đến đâu nếu không có đầu mối nhưng họ cũng chẳng thể nào cất tiếng được. Đội cảnh vệ quốc gia đã có mặt tại nơi đây, vụ án đã trở thành mối quan tâm hàng đầu của tin tức thời sự của cả nước. Mọi chuyện dường như đã rơi vào rắc rối.Bầu trời không mang nắng, mây đen bao vây kín lấy cả một vùng kèm theo hơi gió lành lạnh. Có vẻ như trời sắp mưa, khu phố vắng vẻ ít người đi lại, quán xá cũng chẳng đông đúc khách hàng. Có lẽ khi trời lành lạnh thế này, mọi người chỉ thích ở trong nhà mà nghỉ ngơi. Ngày hôm nay, quán ăn Con Trâu Vàng của Kim Ngưu đã tạm đóng cửa, không đón tiếp khách hàng như thường lệ, cũng chẳng thông báo lí do tại sao cô lại đột ngột tạm dừng việc kinh doanh. Chợt, một vài bóng đen tiến gần đến quán ăn của cô, nó nhìn tới nhìn lui rồi mới gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ của quán. Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, hình dáng của người con gái quen thuộc vội chạy ra niềm nở chào đón mọi người. - Mọi người đến rồi! - Song Ngư vui vẻ cất tiếng. - Nhanh vào trong kẻo trời mưa nào! Những bóng đen ấy gật gù rồi tiến vào trong. Đợi khi mọi người đã vào hết, Song Ngư mới đóng cánh cửa gỗ lại. Những người kia chẳng phải ai xa lạ mà chính là những người cảnh sát quen thuộc của chúng ta. Tám gương mặt quen thuộc đại diện cho sự chống đối đội cảnh lực quốc gia. - Leo này! Tại sao anh lại chọn quán này làm địa điểm tập trung thế? - Xử Nữ chợt cất tiếng hỏi. - Trước đây chúng ta có nhận được sự trợ giúp đúng chứ? Thông tin ấy là do một người ở đây cung cấp đấy! - Sư Tử tươi cười đáp lại. - Ái chà! Ai mà được Leo nhà ta tín nhiệm thế nhỉ?! - Bảo Bình chợt bước lên cất lời châm chọc. - Là Pisces! - Sư Tử hồn nhiên đáp lại. - Tài suy luận của em ấy cũng khá tốt đấy! Song Ngư đứng e thẹn ở một góc của căn phòng, cô đỏ ửng cả mặt lên, không đáp lại lời nào. Mãi đến một lúc sau, cô mới chịu ngập ngừng đáp:- Em... chỉ muốn giúp đỡ mọi người thôi mà... - Có người giúp đỡ là vui rồi! - Bạch Dương tươi cười đáp lại. - Chúng ta đang thiếu nhân lực mà! Song Ngư chợt tròn mắt nhìn Bạch Dương. Anh ta nói thiếu nhân lực là sao? Chẳng phải cảnh sát đang dốc hết sức lực để tìm kiếm tên hung thủ hay sao? Thậm chí cảnh lực quốc gia cũng tham gia nữa mà! - Tại sao anh lại nói thế? - Song Ngư nghiêng đầu thắc mắc. - À! Cái đó là chuyện riêng thôi! - Xử Nữ vội chêm lời. - Giờ ta ngồi xuống bàn bạc về vấn đề quan trọng được chứ? Tám người ngồi vội vào một chiếc bàn lớn được ghép bởi nhiều chiếc bàn nhỏ lại với nhau, thậm chí Song Ngư cũng tham gia vào cuộc họp. Tối hôm qua, Sư Tử đã gọi điện đến đây để nhờ vả chuyện mượn quán ăn của Kim Ngưu để làm nơi tổ chức cuộc họp. Căn phòng trên tầng năm sở cảnh sát không còn thuộc chủ quyền riêng tư của mọi người nữa, ai muốn tham gia thì ắt sẽ được vào trong, không cần hỏi ý kiến, không cần biết họ sẽ lấy thông tin của cuộc họp để làm gì. Quán ăn Con Trâu Vàng, tuy rằng không phải là một nơi thích hợp để ngồi bàn bạc về vấn đề vụ án, cũng chẳng phải là nơi có tính an toàn cao nhưng nó vẫn được mọi người tán thành. Nơi an toàn nhất là nơi nguy hiểm nhất, nơi tưởng chừng nguy hiểm nhất hóa ra lại là nơi an toàn nhất. Quán ăn của Kim Ngưu vốn không nổi bật, hoàn toàn không thích hợp cho việc trao đổi thông tin, nhưng đây lại là nơi hoàn hảo để che mắt mọi người. Vốn sẵn có người tương trợ thông tin tại đây, lại là người quen của chủ quán, Sư Tử dường như đã thấy được đây là nơi hoàn hảo. - Pisces này! Hôm nay chỉ có mình em ở đây trông coi quán thôi à? Chủ quán đi đâu rồi? - Bảo Bình đột nhiên cất tiếng hỏi. - Ý anh là Taurus ấy ạ?! Cô ấy đang ở dưới bếp nấu ăn cùng một người bạn ấy ạ! - Song Ngư tươi cười đáp lại. - Khoan đã nào! - Thiên Yết đột nhiên chen lời. - Em nói rằng có người lạ ở đây sao? Không phải em đã hứa rằng sẽ bảo đảm không có người ngoài cuộc vào rồi mà!! Sau khi nghe những gì Thiên Yết nói, Song Ngư không những không tỏ ra vẻ bối rối mà còn ngược lại, cô tươi cười, đáp lại với giọng bình thản hết sức:- Về việc đó, anh không phải lo! Người này em đoán chắc rằng mọi người đều quen biết cả!Chợt, Song Ngư vừa dứt câu, hai bóng người con gái chầm chậm bước ra khỏi cửa nhà bếp. Mọi người đều trong mắt nhìn hai người con gái kia, một người vốn là chủ tiệm nên ở đây không có gì lạ, còn người kia... tại sao lại có mặt tại nơi này? - Mọi người làm việc chắc vất vả lắm nhỉ? Bọn tôi có làm một ít bánh và pha một ít trà mời mọi người đây! - Thiên Bình tươi cười rạng rỡ. ***Trong một căn phòng nhỏ vốn không dành cho việc tổ chức cuộc họp bàn luận về vấn đề hình sự, tám người cảnh sát cũng đành đồng ý cho Thiên Bình tham gia cuộc họp sau một hồi lăn lộn nài nỉ. Vụ án vẫn là mối quan tâm hàng đầu. - Vậy ngày 22/6, Hana Hertyber về nhà trễ là do có cuộc gặp gỡ với phụ huynh à? - Sư Tử trầm ngâm suy nghĩ. Hana Hertyber, một giáo viên 26 tuổi, làm việc tại trường mầm non Yến Xanh. Theo thông tin của nhà trường cung cấp, giờ ra về hằng ngày của giáo viên là 4 giờ 30 phút, nhưng sẽ có một số giáo viên có nhiều kinh nghiệm hơn sẽ ở lại cũng các bé có phụ huynh bận nhiều công việc không đón đúng giờ. Hana tuy không phải là giáo viên đảm nhiệm công việc ấy, nhưng vào ngày 22/6, cô nhận được một cuộc gặp mặt phụ huynh học sinh để trao đổi vấn đề về một em nhỏ. Vì cuộc trò chuyện kéo dài, Hana cũng chẳng có người thân chờ ở nhà nên đến tận 6 giờ cô mời rời khỏi trường. - Nói như vậy... Thời gian hung thủ giết hại nạn nhân là khoảng 4 giờ 30. Vậy chẳng lẽ hung thủ biết rõ được khi nào Hana sẽ về nhà sao? - Xử Nữ chợt lên tiếng. Chuyện Hana có cuộc gặp gỡ với phụ huynh không phải ai cũng biết. Nhưng kế hoạch gặp gỡ phụ huynh học sinh này đã được dự kiến từ khoảng hơn 1 tuần trước, nếu ai đã biết được điều này và lên kế hoạch nhằm ám sát Anna vào buổi chiều ngày ấy thì việc đó hoàn toàn có thể xảy ra. - Khoan đã nào! Nhưng nạn nhân Anna lên kế hoạch mưu sát Hana chỉ là do hành động lúc bốc đồng thôi mà! Làm sao hung thủ biết rằng nạn nhân vào ngày đó giờ đó mang axit đến nhà Hana để mưu sát cô ấy cơ chứ? - Bạch Dương cau mày đắn đo.. Ngày 20 tháng 6, nạn nhân Anna chia tay với người yêu cũ là Albert. Hai ngày sau, cô ấy bị giết bởi tên Thần Chết tại nhà của Hana. Tại sao lại là nhà của Hana, tại sao hắn biết được rằng vào giờ đó ngày đó Anna sẽ đến nhà của Hana để thực hiện kế hoạch trả thù? Đây là việc cô ấy tuyệt đối sẽ không nói với bất cứ ai, lại càng sẽ không nói với người lạ. Vậy tại sao tên Thần Chết lại biết được ?- Vậy nếu hắn là người đã chỉ dẫn cho nạn nhân lên kế hoạch mưu sát tình địch thì sao? - Bảo Bình trầm ngâm suy nghĩ. Lấy lại thông tin từ hai vụ án trước. Daniel bị giết khi đang ngủ trong lúc Libra đi làm vào buổi tối nên không có nhà. Emily bị giết trong phòng riêng, hắn giải dạng làm khách hàng để dụ dỗ cô ta, hắn biết được "địa bàn hoạt động" của cô ấy mà giả vờ làm khách. Từ nhiêu đấy, ta có thể suy đoán được, trước khi ra tay, tên hung thủ này đã dành một khoảng lớn thời gian để theo dõi và lên kế hoạch tỉ mỉ để săn con mồi.Anna chia tay với Albert, hắn có thể biết được chuyện này thông qua một số giáo viên đang giảng dạy tại trường hay bất kì người thân quen nào của hai người. Kết hợp với thông tin trước đó về buổi gặp mặt của Hana, tên hung thủ hoàn toàn có thể đánh lừa được nạn nhân. - Anh có bằng chứng cho việc này không đấy?! - Nhân Mã hỏi lại với giọng đầy nghi hoặc. - Có chứ! - Bảo Bình đáp lại. - Ngày 21 và ngày 22 tháng 6, nạn nhân Anna không hề đến trường để thực hiện công tác giảng dạy cho các em học sinh. Lúc 9 giờ ngày 22 tháng 6, Albert đã gọi điện cho Anna để hỏi thăm cô ấy bằng số di động của đồng nghiệp nhưng cô ấy cũng không bắt máy. Vậy... trong khoảng thời gian ấy, Anna đã làm gì? - Có thể là cô ấy bận....- Bận nói chuyện với hung thủ! - Bảo Bình cười tự tin. Cuộc gọi vào lúc 9 giờ sáng, số lạ, Anna không đi làm,... nhiêu đấy điều kiện thôi cũng đủ để nghi ngờ việc trong thời gian ấy cô ta đang làm việc gì đó mờ ám, mà việc này vô cùng khiến cô ta thích thú đến nỗi gạt qua hết tất cả. Lại nói về người chủ của cửa hàng buôn hóa chất độc hại trái phép. Một cửa hàng như vậy, tồn tại vượt qua làn ranh giới của pháp luật,... chắc hẳn không quá nhiều người biết được việc ấy. Theo lời khai của chủ cửa tiệm, 8 giờ sáng ngày 21 thì có ba người thanh niên tự xưng là nhân viên ở công ty hóa chất đến để mua 1 lít axit H2SO4. Lúc đầu, người chủ tiệm cũng đa nghi, hỏi kĩ rõ nguyên nhân lẫn nơi làm việc mới bảo đảm bán hàng cho vì sợ chuyện buôn bán này bị bại lộ. Ba người thanh niên ấy nói rằng là do trong lúc làm thiếu hụt nguyên liệu, sợ bị sếp mắng nên mới lén đi mua. Thậm chí họ còn đưa cả thẻ nhân viên ra nên người chủ mới an tâm bán cho.Ngày 22/6, lúc 9 giờ 30 phút, nạn nhân đã đến cửa hàng hóa chất trái phép ấy. Cô ấy nói rằng cô là đồng nghiệp của ba người hôm qua nên người chủ cũng không nghi ngờ mà bán cho cô ấy một loại chất độc chết người. - Khoan đã! Nạn nhân đã nói rằng 'cô ấy là đồng nghiệp của ba người hôm qua' sao? - Sư Tử tròn mắt. - Chính xác! - Bảo Bình đáp lại. Ba người thanh niên kia, sau khi điều tra ra thì họ chính là nhân viên của công ty hóa chất thành phố. Nhưng, vào ngày 21/6, họ có nhận được 3 triệu đồng và một lời nhờ vả mua giúp một lít H2SO4 từ một người lạ mặt. Tiền đã giao tận tay, ba triệu cho một lít hóa chất là quá lời, họ gật đầu không thắc mắc mà không ngờ mình vừa tiếp tay cho tội ác. - Vậy là xác định mọi chuyện đều do hung thủ sắp đặt cả rồi! - Thiên Yết tóm gọn.- Nhưng lần này hắn khá tinh vi đấy! - Nhân Mã cau mày suy nghĩ. - So với vụ án của Emily, lần này hắn cẩn thận hơn rất nhiều! - Nhưng hắn vẫn không tránh khỏi sai sót! - Ma Kết chợt lên tiếng. - Hắn vẫn còn bất cẩn nhiều lắm! Lại quay về hiện trường gây án, không như những vụ án lần trước, lần này chính hung thủ là người phải đối mặt với nạn nhân trong tình trạng nguy hiểm. Sau khi nạn nhân đã đột nhập vào phòng của Hana thành công, khả năng rất cao cô ta đã nấp ngay sau cửa và chờ đợi Hana quay trở về nhà rồi nhanh tay gây án. - Vậy hung thủ phải là người có phản ứng nhanh đấy! Bị tạt axit thế cơ mà! - Song Ngư chợt góp ý. - Nếu bị tạt axit à? - Thiên Bình chợt nảy ra ý kiến. - Đầu tiên thì ta phải cúi thấp người xuống để tránh luồng axit văng, đồng thời phải nhanh chân gạt lấy chân của đối thủ và trong vòng tích tắc phải né sang chỗ khác để tránh axit rơi vào lưng.... A!!! - Thiên Bình chợt ôm đầu khốn khổ. - Tôi đã học võ ba năm nhưng nếu rơi vào tình trạng đấy cũng chết chắc! Phải. Muốn tránh được dòng axit đậm đặc tạt thẳng vào người thì hung thủ cần có một phản xạ nhanh, tốc độ tuyệt đỉnh và tài xử lí tình huống cao hơn mức bình thường. Gộp lại tất cả, ta có thể suy đoán hung thủ là một người đã từng học võ. - Nhưng hắn vẫn bị thương mà! - Song Tử đắc ý. - Này Libra! Nếu cô trong trường hợp đó mà né không được thì khả năng axit dính vào đâu là cao nhất? - Ờ... - Thiên Bình cúi đầu suy nghĩ. - Nếu dựa vào động tác tránh né đấy thì... Đột nhiên, Thiên Bình đứng phắt người dậy, tiến về một phía không gian rộng rãi ở góc phòng rồi thực hiện một số động tác võ tránh né. Động tác của cô nhẹ nhàng mà dứt khoát, nhanh nhẹn nhưng không hề có động tác thừa. Chợt, Thiên Bình khựng lại, hóa thành tượng đá trong dáng đứng khó tả, vẻ mặt cô thoáng nét căng thẳng, cau mày nói với mọi người: - Nếu né kiểu đó... khả năng bị axit văng vào tay là rất cao! - Thiên Bình khẳng định. - Nếu bị văng axit vào tay à?... - Song Ngư chống cằm suy nghĩ. - Ta cần phải rửa trôi axit dưới vòi nước lạnh khoảng từ 20 đến 30 phút, sau đó mới tiến hành đến cơ quan y tế để băng bó vết thương. - Chính vì thế bồn rửa tay mới đọng lại nước! - Sư Tử chợt reo to. - Hắn đã dùng vòi nước để rửa vết thương!! Tổng hợp lại manh mối để truy tìm danh tính của hung thủ, ta có được hắn là một người trẻ tuổi, có ngoại hình khá đẹp, thuận tay phải, đã từng học võ trước đây, bị thương ở tay và có khả năng rằng hắn cũng khá giỏi khi làm việc với máy móc... - Này mọi người! Tôi có ý kiến! Kim Ngưu đang im lặng bỗng cất lời khuấy động tâm trạng của những người có mặt tại nơi đây. Cô lấy tay xoa cằm, ánh mắt hướng về một khoảng không gian vô định, ngập ngừng cất lời nói tiếp:- Ba nạn nhân của tên Thần Chết ấy... Hình như có điểm chung đúng không? - Kim Ngưu hoài nghi.- Đúng rồi! Hình như là tội ác gì gì đó của nạn nhân thì phải! - Nhân Mã đáp lại. - Chúng tôi đã tìm ra tội ác lần này của nạn nhân rồi!Anna Bakja, một người tưởng chừng không có tiền án hình sự lại gây ra một tội ác phá hỏng cuộc đời của một con người, mà người này không phải ai xa lạ mà chính là người chị ruột của cô. Năm mười tám tuổi, vì một lần trộm thương trộm nhớ người tình của chị hai, cô đã ích kỉ nổi lên lòng chiếm đoạt lấy anh ấy. Hai người đã có một cuộc xung đột khá lớn, kết quả người chị đã bị mù cả hai mắt vì gặp tai nạn giao thông trong tình trạng xe đứt thắng, mà hung thủ không ai khác lại chính là Anna. Cùng là người nhà, cùng là chị em ruột nhưng lại vì một người xa lạ mà chia rẽ tình thương, cuối cùng người khổ nhất vẫn là người mẹ của cô ấy. Năm 23 tuổi, Anna bỏ quê lên thành phố mưu sinh, để lại mẹ già và người chị khốn khổ. Việc làm này không phải là tội ác mà là cả một tội tày trời. - Không phải! - Kim Ngưu chợt phản bác ý kiến. - Ý tôi là vẫn còn điểm chung khác cơ! - Ý cô là dòng chữ để lại sau khi gây án ư? - Thiên Yết hỏi. - Nếu ghép lại ta có được dòng "We can't run", đó cũng là manh mối để chúng tôi biết được ba vụ án này là cùng một hung thủ! - Không phải nốt! - Kim Ngưu lại lắc đầu dứt khoác. - Là tên của ba nạn nhân cơ!! - Tên sao?! - Song Tử nghiêng đầu thắc mắc. Daniel Piolat, Emily Tuerga, Anna Bakja. Ba cái tên, ba định mệnh, một kết thúc. Những cái tên vẫn thường nhắc đều trong từng bài báo sáng trong tin tức thời sự. Lời nhắn của hung thủ vẫn chưa đến hồi kết, liệu nạn nhân thứ tư có xuất hiện không? - Nếu ghép lời nhắn của tên hung thủ cùng với cái tên của nạn nhân lại rồi dự đoán theo cấu trúc của câu tiếng Anh thì ta sẽ ra một lời khẳng định khá rõ ràng... - Kim Ngưu nói với giọng run run - "We Can't Run Away From D.E.A.T.H" Tiếng sấm rền vang cả bầu trời đầy mây đen bao phủ, những hạt mưa rơi lộp bộp trên mái tôn của quán. Mưa to, mưa trắng xóa cả một vùng, mưa gội sạch đi hạt bụi trên đường nhưng mưa cũng che mất đi mặt trời chói chang. Lời nhắn đã hiện ra, nạn nhân thứ tư sẽ mang cái tên bắt đầu với chữ T cùng một lời nhắn tuyệt mệnh "Away". ---------------------------------------------------------Bài được đăng bởi TheDogNameVang tại Wattpad.com ---------Không liên quan lắm nhưng nếu có ai bị ăn cắp bản quyền truyện giống mình thì có thể để dòng chữ kia. Khi bị copy, nó sẽ như thế này =))
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương