Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 217: Thất Tinh Tháp Mở Ra



Chủ phong Thất Tinh Tông!

Sáng sớm, dưới sự an bài của trưởng lão Thất Tinh Tông, tất cả mọi người tham gia khiêu chiến Thất Tinh Tháp liền tụ tập đến trên quảng trường tại chủ phong, chỉ có nơi đây mới có thể chứa được mấy trăm người mà không hiện vẻ chen chúc.

Bạch Nhạc lách một vòng quanh quảng trường, lại vẫn không tìm ra nửa điểm manh mối.

Trên thực tế, không chỉ là mỗi Bạch Nhạc, người khác cũng đang tìm tòi tung tích Thất Tinh Tháp, nhưng trừ những người sớm đã biết như Dương Bằng, ai nấy đều không tìm được manh mối nào cả.

Vừa hỏi Dương Bằng, gia hỏa này lại giở bộ xú thí kia ra, khiến người hận không thể đánh hắn một trận.

Không lâu sau, giữa chân trời đột nhiên lộ ra lau một mạt huyết sắc, uy thế nhàn nhạt theo đó tràn ra, khiến người bất giác cảm thấy sợ hãi.

Huyết Ảnh Ma Quân!

Căn bản không cần bất kỳ người nào giải thích, chúng nhân lập tức có thể đoán được, tất là Huyết Ảnh Ma Quân xuất hiện.

Thoáng chốc, hai mươi tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông được màn huyết sắc kia bao bọc, bay thẳng đến trên quảng trường, đứng đối diện với đám đệ tử chính đạo.

Chỉ lấy số lượng mà luận, đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông này tuy chiếm thiểu số, nhưng nếu tử tế quan sát liền sẽ phát hiện, đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông được tuyển chọn đi ra này, ai nấy đều có được thực lực cực mạnh.

Không dám nói có thể so với loại thiên tài đỉnh cấp như Lý Phù Nam và Văn Trạch, nhưng chí ít cũng không kém thua bọn Hà Tương Tư và Mạc Vân Tô.

Ở hàng đầu trong đám đệ tử kia, Mạc Vô Tình cũng có mặt.

Bạch Nhạc thấy được Mạc Vô Tình, tương tự, ánh mắt Mạc Vô Tình cũng dừng ở trên thân Bạch Nhạc.

Khóe miệng thoáng khẽ nhếch lên, ý cười âm trầm khiến trong lòng Bạch Nhạc bất giác hơi nhảy.

- Tên kia chính là Mạc Vô Tình?

Căn bản không cần Bạch Nhạc giới thiệu, vừa liếc nhìn đối phương một phương, Văn Trạch lập tức đoán ra thân phận.

- Không sai, lần trước chịu thiệt trên thân tiểu Nhạc, lần này hắn tất sẽ không dễ dàng dừng tay.

Hà Tương Tư gật đầu, có chút lo lắng nói.

- Thú vị đấy, người kia là của ta, các ngươi ai cũng đừng nhúng tay.

Hừ lạnh một tiếng, Văn Trạch nhàn nhạt mở miệng nói.

Gần như ngay lúc mấy người bọn hắn đang nói chuyện, một mạt kiếm quang huyễn lệ chiếu rọi thiên địa và một mạt tử mang đồng thời xuất hiện trên chủ phong.

Tùy theo Huyết Ảnh Ma Quân lộ diện, Tử Dương Chân Nhân và Tinh Hà lão tổ cũng ra mặt.

Hai tay chắp sau lưng, áo choàng màu máu tung bay phất phới như gợn sóng, Huyết Vô Ngân ngạo nghễ mở miệng nói:

- Tinh Hà, thời gian đã đến, ngươi còn muốn để bản quân đợi bao lâu?"

- Nếu đã đáp ứng ngươi, bản tọa đương nhiên sẽ không đổi ý!

Nhìn Huyết Vô Ngân phía xa xa một cái, Tinh Hà lão tổ thản nhiên nói:

- Chỉ là, chúng ta phải nói trước một tiếng, nếu người của ngươi chết ở trong Thất Tinh Tháp, vậy là do ngươi tự tìm, đừng có trách chúng ta.

- Yên tâm, bản quân nói một không hai, ngươi tưởng ai cũng như đám ngụy quân tử huyền môn các ngươi?

Hừ lạnh một tiếng không đáng, Huyết Vô Ngân lạnh giọng nói.

Khẽ gật đầu, Tinh Hà lão tổ không nói nhảm gì thêm, tay áo khẽ phất, một mạt kiếm quang đột nhiên xung thiên mà lên, toàn bộ bầu trời trên ngọn chủ phong phảng phất như đều bị một phiến tinh quang huyễn lệ bao phủ.

- Bạch Nhạc, nhìn cho rõ, Thất Tinh Tháp vốn ở chỗ này.

Trên mặt lộ ra một tia đắc ý, Dương Bằng thấp giọng nhắc nhở.

Gần như đồng thời, bảy tòa đại điện vờn quanh chủ phong Thất Tinh Tông cùng lúc tỏa ra quang mang huyễn lệ, từ từng nơi phương vị đánh lên hư không!

Oanh!

Chỉ tích tắc, hư không chợt rạn nứt, trong cao không đột ngột hiện ra một tòa tháp cao tỏa ra ánh sáng lung linh!

Thất Tinh Tháp!

Lấy kiếm khí Tinh Hà lão tổ làm dẫn, phát động toàn bộ đại trận Thất Tinh Tông, mở ra cấm chế cất giấu trong hư không, triển hiện ra Thất Tinh Tháp.

Lúc này, mặc dù Bạch Nhạc sớm đã có tâm lý chuẩn bị, song vẫn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.

Đương sơ khi lần đầu tiên đến Thất Tinh Tông, thấy được bảy tòa đại điện lơ lửng giữa trời, Bạch Nhạc đã cảm thấy rất chấn kinh, nhưng giờ đây chứng kiến Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc mới thực sự ý thức được, thì ra đây mới là toàn bộ đại trận của Thất Tinh Tông.

Bảy tòa đại điện kia xây lên vốn là để chống đỡ Thất Tinh Tháp, hết thảy dung hợp vào nhau mới thực sự là trọn bộ đại trận của Thất Tinh Tông.

Thủ bút như thế, phách lực như thế, quả thực khiến người kinh thán.

So sánh ra, cái gọi là hộ tông đại trận của Linh Tê Kiếm Tông thực sự chỉ là trò cười.

Đây mới là để uẩn chân chính của tông môn Địa cấp?

Khắc này, trong lòng Bạch Nhạc bất giác dâng lên cảm xúc mong đợi.

Có thể lưu lại thủ bút bậc này, sợ rằng đưa mắt khắp thiên hạ, vị tổ sư Thất Tinh Tông kia cũng là cao thủ có số có má, nếu có thể được đến truyền thừa do hắn lưu lại, mặc dù không vào được thiên tông, chí ít cũng đủ để bù đắp căn cơ huyền môn chưa đủ.

- Còn không mau vào tháp, định chờ tới lúc nào?

Trong hư không, tiếng nói như kinh lôi của Tinh Hà lão tổ lần nữa vang lên, nháy mắt liền kéo tâm tư chúng nhân về với thực tại.

Nháy mắt, chúng nhân hồi thần, dồn dập phi thân lao lên, trực tiếp bay hướng vào trong Thất Tinh Tháp.

Ngay lúc đó, mấy vị trưởng lão Thất Tinh Tông trông chừng trên quảng trường cũng ra tay, đưa đám đệ tử Dẫn Linh Cảnh vào trong Thất Tinh Tháp.

Đám đệ tử Dẫn Linh Cảnh này đều là hạt giống tương đối xuất sắc trong Thất Tinh Tông, mặc dù bọn hắn chưa từng nghĩ qua sẽ không Thất Tinh Tháp, nhưng cơ hội như thế, nếu có thể nắm chặt, lập tức sẽ giúp tu vi bọn hắn đề thăng một khoảng lớn, thậm chí thu được cơ duyên bước vào Linh Phủ Cảnh.

Đây chính là một trong những phúc lợi khi trở thành đệ tử Thất Tinh Tông.

Rốt cuộc dựa vào lệnh bài thân phận, dù gặp phải nguy hiểm gì, bọn hắn có thể trực tiếp được đưa ra Thất Tinh Tháp, nguy hiểm sẽ rất nhỏ.

Đương nhiên, những người này mặc dù nhân số nhiều, nhưng trên thực tế, dù là ai cũng đều rõ ràng, đối tượng thực sự cần quan tâm không phải là bọn hắn, mà là chừng hơn trăm thiên tài Linh Phủ Cảnh các tông ở kia.

Tốc độ Bạch Nhạc không quá nhanh, miễn cưỡng tính vào nhóm sớm nhất bước đến Thất Tinh Tháp, lại không phải thuộc top nhanh nhất.

Bản thân Bạch Nhạc vốn sợ chết, hắn rất quý trọng mạng nhỏ bản thân, đối với hết thảy những điều chưa biết, trước nay đều một mực ôm theo thái độ cẩn thận.

Huống hồ, Thất Tinh Tháp này tuyệt đối không phải là nơi ai nhanh người đó liền nhất định có thể xông qua.

Ngắn ngủi không đến nửa khắc đồng hồ, quảng trường rộng lớn liền đã trống trơn.

Lát sau, Tinh Hà lão tổ phất tay áo, cửa Thất Tinh Tháp đột ngột đóng lại, phiến hư không kia cũng theo đó mờ nhạt đi.

Đến thời khắc này, dù có người còn muốn đi vào cũng không vào được.

Nhìn chằm chằm Thất Tinh Tháp, Huyết Vô Ngân nhướng mày, song cuối cùng vẫn không nói gì.

Dù là đến hiện tại, hắn vẫn có thể cảm giác được, nếu hắn dám cường hoành xông tới Thất Tinh Tháp, ắt sẽ bị trọn cả đại trận Thất Tinh Tông phản kích, lực lượng như thế, đừng nói hắn, dù là tồn tại Hóa Hư Cảnh cũng chưa hẳn chống đỡ được.

- Huyết Vô Ngân, hay là chúng ta đánh cuộc một phen, cược đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia của ngươi có thể có mấy người còn sống đi ra, thế nào?

Quét mắt nhìn về phía Huyết Vô Ngân, Tử Dương Chân Nhân đột nhiên mở miệng nói.

- Tử Dương Chân Nhân đã có nhã hứng như vậy, bản quân tự nhiên phụng bồi! Ta cược, số đi ra nhiều hơn đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông của ngươi, thế nào?

Khẽ nhíu mày, lại không hề có nửa lui nhường, Huyết Vô Ngân trực tiếp đáp.

Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...