Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 109
"Cô...!" Huyền Cơ bị dáng vẻ trêu tức của An Tiểu Nhã làm phẫn nộ, khuôn mặt xinh đẹp cũng vặn vẹo, tay cầm ly rượu vang đỏ run lên.Vệ sĩ nhìn chăm chú theo dõi dáng vẻ của cô ta, đề phòng cô ta tiếp cận hoặc hất rượu đến cô.Huyền Cơ quả thực phẫn nộ.Mắt thấy bóng dáng người đàn ông xuất chúng đang tiến đến gần, Huyền Cơ nháy mắt lại có chút lúng túng. Người kia giống như vương giả, dũng mãnh uy nghiêm lại tuyệt tình , cô ta lúc còn ở đỉnh cao của nhân sinh đã từng nghĩ rằng Cố Thần không để ý đến cô ta là do bản chất lãnh đạm, không muốn có quan hệ tình cảm lục đục gì. Cho nên cô nguyện ý vĩnh viễn đứng ở dưới ngẩng cao đầu nhìn anh giống như bậc vương giả, tôn thờ mà sùng kính, không cho phép bất cứ ai xâm phạm. Vậy mà...Mắt nhìn An Tiểu Nhã tự nhiên nắm lấy tay anh, Huyền Cơ cảm thấy thật hoang đường. Cố Thần không để ý đến nhân vật thứ ba là Huyền Cơ đang nhìn chằm chằm mình, ôn nhu gạt sợi tóc bị lộn xộn bên má An Tiểu Nhã gài ra sau tai, ánh mắt di truyền từ người cha xanh thẳm, ấm áp giống như dòng nước xuân. "Tửu lượng em thấp, đừng uống rượu" Cố Thần nhẹ nhàng đoạt lấy ly rượu vang đỏ trên tay An Tiểu Nhã đặt lại dãy bàn phía sau, lại cầm một ly nước cam đưa cho cô "Uống cái này"An Tiểu Nhã hưởng thụ được Cố Thần chiều chuộng, cô cũng biết tửu lượng mình kém liền không do dự cầm ly nước cam anh đưa, khóe miệng xinh đẹp tinh ranh nhếch lên " Vậy chúng ta cạn một ly" xong còn lấy nước cam gõ nhẹ vào ly rượu sóng sánh trong cốc Cố Thần.Hai người không để ý ai, thân mật uống cạn.Hình ảnh này khiến Huyền Cơ đứng một bên vô cùng nhức mắt, cô ta cố kiềm chế không bóp vỡ ly rượu, nhìn An Tiểu Nhã đầy căm thù.Vừa định rời đi, tên đàn ông béo cũng chính là kim chủ hiện tại của Huyền Cơ lại đi tới."Cố tổng, chào ngài" ông ta khép nép lên tiếng. Cố Thần trưng ra khuôn mặt xã giao quen thuộc "Đổng thị trưởng, hân hạnh"Đổng Trương là một người đàn ông trung niên bụng phệ, vốn đã có một vợ hai con, tình nhân bên ngoài lại nhiều không đếm xuể. Vốn là chức thị trưởng có được cũng là nhờ nhà vợ nâng đỡ, ai ngờ lại không xấu hổ ăn cháo đá bát. Cũng không biết Huyền Cơ sử dụng thủ đoạn mê hoặc nào mà bữa tiệc quan trọng như vậy ông ta lại dẫn tiểu tam theo mà không phải vợ cả. Việc này hẳn sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới vị trí tranh cử năm sau của ông ta đi.Đổng Trương cười phô ra hàm răng vàng không đều, ánh mắt nhìn thoáng qua An Tiểu Nhã "Cố tổng thật đúng là may mắn, đến vị hôn thê cũng xinh đẹp như vậy. Thật làm người khác ngưỡng mộ a"An Tiểu Nhã nhíu mày, Huyền Cơ cũng khôi phục trạng thái lả lơi, đi tới bên người Đổng Trương, cả người giống như không xương mà dính sát, ánh mắt câu dẫn không che dấu nhìn chằm chằm Cố Thần đối diện.Cố Thần hiển nhiên chẳng để cô ta vào mắt, nghe lời của Đổng Trương vẻ mặt cũng chẳng thay đổi chút nào, ôm eo An Tiểu Nhã không kiêng kị người nào mà cúi người để cằm cọ nhẹ lên đầu cô "Lời khen này của Đổng thị trưởng tôi nhận, vị hôn thê của tôi dĩ nhiên là rất xinh đẹp, tôi chưa từng thấy ai đẹp như cô ấy" lời này khiến An Tiểu Nhã đang đọ mắt khiêu khích với Huyền Cơ lập tức cứng đờ người, tai theo tốc độ mắt thường có thể thấy dần dần đỏ lên, thoải nhìn càng kiều diễm.An Tiểu Nhã ánh mắt từ Huyền Cơ chuyển dời sang Đổng Trương, không keo kiệt nở một nụ cười xinh đẹp "Lời khen của Đổng thị trưởng rất đúng a, bất quá vị tiểu thư đứng bên ngài mới là tuyệt sắc giai nhân đi?Chút nhan sắc như tôi sao dám so bì, cũng chỉ có Tiểu Cố tử này chấp nhận được thôi" nói rồi rất có dáng vẻ con mèo nhỏ tựa đầu vào vai người bên cạnh.Mà Cố Thần nghe được một câu 'Tiểu Cố tử' đã vui sướng đến muốn bế An Tiểu Nhã chạy đi. An Tiểu Nhã dựa sát vào anh, thông qua tầng lớp âu phục còn có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch kích động , bên môi nụ cười càng xinh đẹp vạn phần.Đổng Trương là một tên quỷ háo sắc, những cô gái có chút nhan sắc mà gia thế dưới thị trưởng ông ta đều dùng mọi cách tiểu nhân thu về. Huyền Cơ tuy rằng đã từng là ảnh hậu, nhưng phía sau chẳng có lấy ai ra hồn chống lưng, lúc trượt khỏi đài cao chỉ có thể nhịn nhục đi theo ông ta. Việc này vẫn luôn khiến Đổng Trương cảm thấy rất thành tựu, đến cả ảnh hậu từng có tin đồn với Cố tổng còn leo lên giường ông ta, thì còn ai mà ông ta không thể thu phục? Kể từ lúc thấy An Tiểu Nhã trong hội trường, ông ta đã có chút ham rồi. Cái nhan sắc kia, nụ cười,gia thế đều hơn hẳn mấy cái Ảnh hậu. Lúc ông ta còn đang do dự vì An Tiểu Nhã có vị hôn phu là Cố Thân quá mức cường đại, lại thấy nụ cười liêu nhân kia, chút tỉnh táo cũng mất sạch. Cố Thần vốn là người tinh mắt, trong tình huống bình thường chắc chắn nhận ra ánh mắt không sạch sẽ của Đổng Trương, không may hiện giờ trong lòng Cố tổng đây đang toàn là đường ngọt, mắt thấy cũng toàn là màu hồng đến nơi. Nhưng An Tiểu Nhã cũng không phải loại nữ nhân yếu đuối mặc người tính kế, nụ cười xinh đẹp ẩn chứa sát khí đùng đùng.Mỗi người một ý nghĩ, Đổng Trương lên tiếng "An tiểu thư thật khiêm tốn, Cơ Cơ bất quá chỉ là tiểu mỹ nhân, sao sánh được tiểu thư đây chứ. Xem hai người thân mật vậy kìa,ào, chúng tôi cũng không có gan làm phiền thêm nữa. Cố tổng,xin phép đi trước nhé!"Cố Thần nhàn nhạt gật đầu, Đổng Trương dắt theo Huyền Cơ đi nhanh vào đám đông.An Tiểu Nhã cũng đứng thẳng người, hơi xoay xoay cổ, tựa vai với người cao thật là mỏi cổ.Cố Thần nhìn động tác của cô, không khỏi cảm thấy càng thêm đáng yêu, cả người đều là khí tức dịu dàng nhu hòa "Mỏi để lát nữa về nhà anh mát xa cho"An Tiểu Nhã nhìn anh, khóe môi không khỏi nở nụ cười "Cũng không biết đêm nay về được không , mấy người họ mất công chuẩn bị, em cũng không thể để họ lãng phí công sức chứ" lắc lắc ly nước cam , người phía xa nhìn sẽ nhầm rằng cô đang lắc rượu vang, An Tiểu Nhã ngửa đầu một hớp uống cạn "Sẽ rất vui đấy ,Tiểu cố tử"Cố Thần nhìn nụ cười lưu manh không che dấu của cô, thở dài đầy yêu chiều "Đừng quá trớn là được"_________Những người thông minh khi xảo quyệt lên rất đáng sợ. Huống hồ ở đây lại là hai người thông minh xảo quyệt đến với nhau ╮(╯▽╰)╭
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương