Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 75: Thương Gia, Hạ Tử Hạo
Cuối cùng, dĩ nhiên An Tiểu Nhã không bị mỹ nam kế làm mờ mắt, không đưa Cố Thần về. Cô bỏ mặc anh một mình đứng ở đường bắt xe. ~~~~~~~~~~~An Tiểu Nhã lại tới Thượng Lăng.Phương Nghi có phòng làm việc riêng, An Tiểu Nhã một đường đi thẳng tới đó. Cô đã chọn xong kịch bản phù hợp, đưa cho Phương Nghi xem xét, nếu không có vấn đề thì có thể kí hợp đồng với đoàn làm phim."Chị không nghĩ em lại thích thể loại nữ cường bạo lực này! " Phương Nghi cầm trên tay kịch bản mà An Tiểu Nhã đã chọn, trông khá vui vẻ " Tuy thể loại này rất ăn khách, người đóng lại chẳng có nhiều, bởi yêu cầu của vai diễn này rất cao!"An Tiểu Nhã không phản đối ý kiến của Phương Nghi, nghiêm túc gật đầu. Cô đã nghiên cứu kĩ càng, tất nhiên biết đây là một kịch bản lớn, quan trọng là tập trung vào nhân vật nữ mạnh mẽ, thường xuyên phải đánh nhau, quay cảnh hành động.Phương Nghi nhìn cô, gấp kịch bản lại, hỏi " Em biết võ không? " không biết võ thì vai diễn này đảm bảo không được, đây là mấu chốt."Biết một chút!" Cô thành thật. Một chút, nhưng cũng đủ để đánh người. Cô ra nước ngoài 5 năm, thực tế chỉ mới tham gia giới giải trí 3 năm, 2 năm kia, cô dành để du lịch và tìm thầy dạy võ.Phương Nghi không xem trọng lời của cô, nhưng với lựa chọn của cô không phản đối " Một chút không đảm bảo, quay có thể bị thương, chị sẽ cho em một võ sư dạy vài chiêu thức quan trọng trong kịch bản, được rồi, cứ thế đi!" Như vậy là không từ chối, An Tiểu Nhã đối với quyết định của Phương Nghi vô cùng vui vẻ, cảm thấy mình đã chọn được quản lý tốt. Vừa ra khỏi cửa, ngoài ý muốn thấy Lăng Ngôn đang được phái nữ náo nhiệt vây quanh , anh nhìn thấy cô, đi tới " Tiểu Nhã, tôi nghe Phương Nghi nói cô chọn chị ấy, bây giờ chúng ta chung một quản lý rồi! " giọng nói anh ta khá bình thường nhưng hình như nghe ra có chút vui vẻ, khuôn mặt anh tuấn cũng rất nhu hòa .An Tiểu Nhã thấy cách cư xử kì lạ của Lăng Ngôn, không khỏi nhíu mày. Cô vẫn chưa quên cái thái độ tưng tửng và đeo bám của anh ta lúc ở thành cổ đâu, sao bây giờ thái độ thay đổi nhanh vậy.Lăng Ngôn thấy cô không nói gì, thấy hơi ngượng, lấy chủ đề khác " Cũng từng có cơ hội hợp tác, tôi mời cô bữa trưa, thế nào! ""Xin lỗi, tôi có lịch quay, không đi được! " An Tiểu Nhã thẳng thừng từ chối. "Vậy à, tiếc quá, để lần sau vậy. Tạm biệt " Lăng Ngôn có vẻ rất tiếc rẻ, nhìn cô rời đi.Cái gì mà để lần sau? Không có đâu, cô sẽ không đồng ý ăn với anh ta, bất kể vì lý do gì!. Lương Mẫn phụ trách đưa cô đi quay quảng cáo. Một ngày dài bận rộn, quay liên tục tới tận tối. An Tiểu Nhã mệt lả trở về nhà.Cạch. Cửa mở, ngoài ý muốn cô nhìn thấy hai đôi giày ngoài cửa, một đôi giày da và một đôi giày cao gót. Cửa nhà cô là cửa mật khẩu , dãy số là ngày tháng năm sinh của cô, không có ai biết ngoài cô và Lương Mẫn, hai người ai đây? Trộm cướp cũng không phải sợ thảm lông trắng của cô bị bẩn mà tháo giày ngoài cửa chứ?"A, Tiểu Nhã, rốt cuộc cậu cũng về rồi, mình nhớ cậu muốn chết!" một bóng dáng mềm mại nhanh như chớp ôm lấy cô, An Tiểu Nhã chưa kịp định thần đã thấy phía sau bức tường, người đàn ông mỉm cười ấm áp nhìn cô.Hạ Tử Hạo!Anh vẫn tuấn tú như thế, vẫn cao lớn như vậy. Cô biết thân phận của anh, là người có dòng dõi hoàng gia cũ, làm bác sĩ riêng cho Cố Gia cũng chỉ là nghề riêng. Hiện tại anh cũng là người đứng đầu Hạ Thị. 5 năm qua anh chính là người giúp đỡ cô nhiều nhất.Cô không nói gì, gật đầu với anh coi như chào hỏi, giữa hai người không cần có những lễ nghi và lời nói thừa thãi , cả hai đều gật đầu chào hỏi đối phương. "Gia Gia, mình cũng rất nhớ cậu!" An Tiểu Nhã ôm lấy cô gái trong lòng, rất vui vẻ. Cô gái kia nghe vậy thì hí hửng ngẩng mặt lên, cũng không ôm cô nữa, cùng cô đi vào nhà.Cô gái là người ngoại quốc, làn ra rất trắng, mắt xanh dương rất trong, mái tóc vàng đặc trưng. Nói tóm lại là một cô gái ngoại quốc rất xinh đẹp. Tên là Bella, tên tiếng việt Thương Gia là do An Tiểu Nhã đặt cho cô ấy. Thương Gia là vị hôn phu của Hạ Tử Hạo."Cậu đấy, xấu chết đi được, về nước lâu vậy rồi mà không gọi hỏi thăm mình lấy một tiếng! " Thương Gia hờn dỗi nói bằng tiếng Việt không sõi lắm, nghe rất dễ thương. #thực tế muốn nói là tiếng Trung hợp hơn, nhưng mình là người việt, nên thôi."Xin lỗi mà, cậu không thấy sao, mình rất bận , mới về nước đã đi quay phim rồi! " An Tiểu Nhã làm vẻ mặt đau khổ "Sắp tới còn bận hơn, mình còn sợ mệt chết đây!"Thương Gia là người rất quan tâm người khác, vẻ hờn dỗi bay mất, thay vào là bộ mặt hết sức lo lắng " Ai dám làm cho cậu mệt như vậy, mình giúp cậu nghỉ việc! ""Phì!" An Tiểu Nhã bị dáng vẻ lo lắng đáng yêu của cô ấy làm bật cười, Thương Gia là cô gái rất tốt, cô rất may mắn mới có người bạn như cô ấy."Được rồi, hai cô gái hỏi thăm thế thôi, giờ đi ăn chưa? Anh và Gia Gia xuống máy bay vẫn chưa ăn gì!" Hạ Tử Hạo từ nãy đến giờ yên lặng, bây giờ lên tiếng, cắt đứt đoạn đối thoại thắm thiết của hai người. "Đúng đúng, Tiểu Nhã chắc chắn biết nhiều nơi có đồ ăn ngon, chúng ta mau đi thôi!" Thương Gia cũng là một cô nàng có tâm hồn ăn uống, ở nước ngoài hai người vẫn thường đi ăn quán lề đường. An Tiểu Nhã nhớ ra mình cũng chưa ăn, ba người dùng xe mới của An Tiểu Nhã đến một nhà hàng trong thành phố. Nhà hàng không lớn, nhưng An Tiểu Nhã đã ăn qua, hương vị không tệ."Mai mình phải đi kí hợp đồng, không đi phố ẩm thực được, vào đây cũng không tệ?""Được mà, Tiểu Nhã chọn lúc nào cũng là đồ ngon!" Thương Gia cũng không bất mãn gì, cô biết An Tiểu Nhã thật sự bận, hôm nay về muộn như vậy, nhìn cô cũng gầy hơn rồi. Hạ Tử Hạo chờ hai cô gái gọi món xong xuôi, trực tiếp thanh toán luôn."Tử Hạo, sao anh cũng rảnh mà tới đây vậy?" cô nhớ công ty Hạ Thị tuy không lớn bằng Cố Thị, nhưng cũng có tầm ảnh hưởng nhất định, Hạ Tử Hạo công việc cũng bề bộn, không thể tùy tiện đi xa trụ sở như vậy được. "Hạ Thị đang tính mở một chi nhánh ở đây, anh tới thăm dò thị trường, tiện đưa Gia Gia tới thăm em!" anh nói rất tự nhiên, An Tiểu Nhã cũng không nói gì thêm nhiều. Ba người ăn uống no say cùng trở về nhà cô.Hạ Tử Hạo ở một phòng cho khách, Thương Gia ở cùng phòng với cô.Hai cô gái ở cùng phòng dĩ nhiên có rất nhiều chuyện để nói. "Tiểu Nhã, sau khi cậu về nước, Tử Hạo rất hay thất thần " đang trò chuyện vui vẻ, Thương Gia đột nhiên trầm giọng xuống, cũng không nhìn thẳng vào mắt cô"Gia Gia...""Cậu đừng nói gì, tớ không nghĩ gì đâu, tớ biết anh ấy vẫn thích cậu!""Tiểu Nhã, nếu cậu cũng thích anh ấy, nói với tớ, tớ sẽ tác thành cho hai người! " nói đến đây, gương mặt xinh đẹp của Thương Gia áp chặt xuống tận gối. An Tiểu Nhã biết Thương Gia rất thích Hạ Tử Hạo, cũng biết Hạ Tử Hạo thích cô, nhưng cô không thích anh ấy. "Gia Gia, tớ không thích Tử Hạo, mặc dù anh ấy rất tốt, cũng giúp đỡ tớ rất nhiều " An Tiểu Nhã thở dài " Tình cảm là thứ không thể quyết định, tớ thích người khác rồi! "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương