Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 77 Chạm Mặt
Ba người đi dạo trong con đường nhỏ ngoài sảnh tiệc, An Tiểu Nhã không khỏi thở dài. Lần này hai người đã công khai thân mật nơi đông người như thế, tiêu đề báo ngày mai rất có thể là " An Tiểu Nhã được kim chủ lớn bao nuôi" .Cố Thần nắm lấy tay cô, nhìn cô chán nản mà khóe môi không khỏi hơi nhếch lên, nói cho cô tin tốt " Chuyện này không lộ ra ngoài đâu, ít nhất bây giờ là vậy!" trước khi quyết định đến dự tiệc này, anh đã cho người cảnh cáo phóng viên và khách mời từ trước rồi. An Tiểu Nhã nhìn anh, ánh mắt tràn ngập cảm kích.Thương Gia đi bên cạnh dường như vẫn chưa hồi hồn bởi nụ cười của soái ca, quay sang lay lay cô " Tiểu Nhã, vị này chính là người cậu thích ư?"Một câu nói khiến An Tiểu Nhã lập tức dừng bước, Cố Thần đi ngay bên cạnh tất nhiên cũng nghe được, khóe môi nhếch lên, nom trông vô cùng vui vẻ, ánh mắt mong chờ nhìn cô .An Tiểu Nhã nhất thời lúng túng, nói cô thích anh là sự thật, nhưng chuyện anh gây ra cho cô 5 năm trước vẫn không thể dễ dàng tha thứ như vậy được. Lại nhìn tới gương mặt tươi cười sáng lạn của anh, cô càng có hứng trêu đùa, cười tươi " Không phải, anh ấy là người khác, có dịp sẽ giới thiệu cho cậu. Người này chỉ là bạn thôi!"Cô thấy rõ nụ cười trên môi anh trở nên cứng ngắc. Thương Gia nhìn Cố Thần lại nhìn cô. Lúc nãy trong sảnh tiệc, hai người rõ ràng thân mật vượt trên tình bạn rồi . Nhưng Tiểu Nhã nói không phải thì chính là không phải, cô không nên gặng hỏi thì hơn, với lại nhìn người này, đẹp thì rất đẹp, nhưng cũng không thể tốt bằng Tử Hạo được. Thương Gia tin tưởng lời cô ngay lập tức, sau đó mới nở nụ cười xã giao, quay sang Cố Thần " Chào anh, tôi là Thương Gia, bạn của Tiểu Nhã!" ngừng một chút, cô nói thêm" Anh là bạn tốt của Tiểu Nhã, vậy tôi cũng coi như bạn anh được không? " Cố Thần nhìn cánh tay trắng nõn trước mặt, biểu tình cứng ngắc không muốn bắt tay. Cái gì mà bạn tốt chứ, anh mới không phải bạn tốt của cô, anh là chồng, là lão công của cô cơ mà!Cố Thần sắc mặt hết sức không tốt nhìn An Tiểu Nhã."Sao vậy? Bắt tay Thương Gia đi!" anh vẫn không mảy may lay động, gương mặt Thương Gia cũng không vui gì nữa. Cô có làm gì đắc tội anh ta sao? Vừa định bỏ tay xuống, An Tiểu Nhã lại gọi một tiếng " Thần ! " cánh tay đã nhẹ như phớt qua một cái bắt tay , giọng đàn ông trầm ấm " Rất vui được làm quen! "Thương Gia "..." người đàn ông này có vẻ rất nghe lời Tiểu Nhã.Ba người tiếp tục bước về phía trước, tuy nhiên không khí có phần hơi cứng nhắc, Cố Thần đã hoàn toàn trở lại thành tảng băng sơn khó gần, mặt lạnh lùng đi phía sau cô, không nói bất cứ lời nào. Thương Gia thao thao bất tuyệt bình luận về các món ăn trong tiệc vừa rồi, An Tiểu Nhã hơi chột dạ, anh không phải đã giận rồi đấy chứ? tiếng điện thoại vang lên cắt đứt tâm tình.Là điện thoại của cô."Alo". người gọi đến là Hạ Tử Hạo, anh đi khảo sát thị trường suốt 3 ngày nay, vừa trở về nhưng không có chìa khóa!" không gian xung quanh rất yên lặng, vì thế giọng nói của Hạ Tử Hạo qua điện thoại cũng vang rõ trong đêm tối . "Em và Thương Gia vừa đi dự tiệc.... Ừm....không sao,cũng chỉ là tiệc mừng phim thôi, lát nữa bọn em sẽ về đến!" giọng cô rất êm, nghe cũng có vẻ khá thân thiết. Sắc mặt Cố Thần càng sầm sì hơn. Không có chìa khóa? Lát nữa sẽ về đến? Cô vậy mà cư nhiên dám ở chung nhà với đàn ông!!!Cảm giác được ánh mắt nóng cháy của anh, An Tiểu Nhã bất an quay đầu, cười gượng " Cố Thần, xin lỗi nhưng bọn em phải đi trước rồi! " vừa nói xong , cô toan kéo Thương Gia đi ngay, lại bị cánh tay cứng như sắt siết chặt, giọng nói anh lạnh toát như rít ra từ kẽ răng " Tôi đưa em về! ""Em có lái xe tới!" An Tiểu Nhã lập tức từ chối, một giọt mồ hôi lạnh bất giác chảy xuống làm cô rùng mình. Sự thật là xe Thượng Lăng đưa cô tới, cô không hề lái xe mới của mình đến, nhưng chắc anh không biết đâu nhỉ?Cố Thần không nói gì nhìn cô chằm chằm. Hôm nay chính anh lệnh cho tài xế đưa cô tới, cô cư nhiên lại nói dối anh! Ánh mắt anh giống như xuyên suốt suy nghĩ của cô, xuyên suốt tâm hồn cô khiến cô khó chịu.Thương Gia không phát hiện ra bầu không khí quỷ quái giữa hai người, rầu rĩ vì sao Hạ Tử Hạo không gọi điện cho cô mà lại gọi cho Tiểu Nhã?"Hai người con gái lái xe buổi tối không an toàn, xe anh sẽ cho người lái về." giọng nói anh rõ ràng, rành rọt, không cho phép phản kháng.An Tiểu Nhã không lấy được cớ nữa, cứng nhắc đi theo anh ra đến cổng. Trong xe đã mở điều hòa, An Tiểu Nhã vẫn bị ảnh hưởng bởi khí lạnh lẽo toát ra từ người anhHơn nữa, cho dù đang lái xe, đôi mắt anh vẫn theo gương chiếu hậu thỉnh thoảng nhìn cô, khiến cô cảm thấy rất áp bức.Thương Gia vốn nói rất nhiều, nhưng vẫn buồn rầu chuyện Hạ Tử Hạo mà không nói câu nào. An Tiểu Nhã tất nhiên nhìn ra tâm tình của Thương Gia, vỗ vỗ tay cô nàng "Tử Hạo nói anh ấy gọi cậu rồi nhưng không gọi được! "Thương Gia nhìn cô, sau đó lật đật lục ví tìm điện thoại."Ôi,thật là, tớ quên không sạc điện thoại, sập nguồn mất rồi! "Cô nàng than thở, sắc mặt xem chừng tốt lên không ít. Chỉ có ai kia ngồi lái xe nghe thấy cô thân mật gọi "Tử Hạo" thì càng sầm mặt.Ánh đèn xe le lói dọi thấy căn penthouse màu trắng xinh đẹp. An Tiểu Nhã không khởi thở dài, cuối cùng anh vẫn biết địa chỉ nhà cô rồi! Trước cổng còn có một chiếc xe khác , Thương Gia nhìn thấy biển số xe, mắt đã sáng lên. Hạ Tử Hạo cũng phát hiện ra xe của Cố Thần, kéo valy xuống,tao nhã bước lại gần."Cám ơn anh, em phải xuống xe rồi. Đi đường cẩn thận !" An Tiểu Nhã cám ơn qua loa, cùng Thương Gia bước xuống xe."Tử Hạo!" Thương Gia gọi lớn, bất chấp đôi giày cao gót chạy lại, dường như muốn ôm anh một cái nhưng lại không dám nên chỉ đứng bên cạnh, ân cần hỏi han này nọ . Hạ Tử Hạo trả lời cô nàng, sau đó nở nụ cười ấm áp nhìn về cô. Thế nhưng, giây tiếp theo, nụ cười ấm áp trên môi anh cũng cứng đờ , nhìn người đàn ông bước xuống xe phía sau cô.Cố Thần!#dạo này bị nhảy hố một đống đam hay, ai có chuyện đam nào ngược thụ, HE, SE cho xin nhé
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương