Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 78



Vóc người đàn ông cao lớn ,hoàn mỹ , dưới ánh đèn đường vô cùng nổi bật.

An Tiểu Nhã thấy anh xuống xe, không khỏi thấy kì lạ.

"Anh còn xuống xe làm gì? " cô hỏi, không để ý ánh mắt anh đang nhìn Hạ Tử Hạo tràn đầy lạnh lẽo.

"Xuống tiễn!" tiếng nói gần như rít từ kẽ răng mà ra. Hạ Tử Hạo bỏ hành lý trước cổng , tiến lại phía này.

"Cố tổng, lâu rồi không gặp !" khác với hàn khí lạnh lẽo của Cố Thần, Hạ Tử Hạo dường như không để ý ánh mắt của anh, ấm áp nở nụ cười, hoàn toàn giống như bạn bè lâu ngày gặp lại.

Dưới ánh nhìn của An Tiểu Nhã, Cố Thần mặc dù không muốn cũng miễn cưỡng đáp lại cái nắm tay kia, dù sao bây giờ cũng  không nên làm vợ giận.

Tuy nhìn hai người có phần cao gầy, nhưng thể lực tuyệt đối không phải loại thư sinh mềm yếu, bắt tay mà gân xanh đều nổi hết lên. Hai người âm thầm tranh chấp thực lực.

"Hai người nắm tay cũng thân thiết vậy rồi, có cần ôm luôn không? " An Tiểu Nhã đứng ngay bên cạnh, tình trạng tranh chấp của hai người tất nhiên cũng rõ ràng.

Cố Thần cùng Hạ Tử Hạo lập tức buông tay.

Thương Gia không hiểu ba người nói gì, ngoan ngoãn đứng một bên giữ hành lý của Hạ Tử Hạo, liên tục ngáp ngủ.

"Thương Gia buồn ngủ rồi, hai người có gì muốn nói thì nói đi. Tử Hạo, em giúp anh lấy hành lý lên luôn!"

"Ừm. Lát nữa anh lên!"

Hai người đối đáp thân mật, Cố Thần đứng một bên, An Tiểu Nhã lại không nhắc câu nào đến anh, vô cùng khó chịu.

An Tiểu Nhã cùng Thương Gia mang hành lý của Hạ Tử Hạo lên nhà.

Cố Thần và Hạ Tử Hạo không biết nói gì, từ phía cô nhìn xuống chỉ thấy hai bóng người đổ hắt xuống lòng đường.  Không khí có lẽ không tốt lắm, cô lờ mờ thấy Cố Thần nắm lấy cổ áo Hạ Tử Hạo, nói gì đó, đứng xa như vậy, cô cũng cảm giác được anh đang tức giận.

Hạ Tử Hạo nói thêm vài câu, Cố Thần buông cổ áo ra. Hạ Tử Hạo xoay người đi lên nhà.

Dưới bóng đèn đường, bóng dáng anh đổ hắt xuống, có chút cô đơn. Thông qua tấm rèm cửa, cô thấy anh nhìn về phía này.

"Em chưa ngủ ?" Hạ Tử Hạo mở cửa bước vào, thấy cô đứng ở cửa sổ sát đất, mày hơi nhíu lại.

An Tiểu Nhã không nhìn thấy biểu cảm nhỏ nhặt kia của anh " Giờ ngủ đây, anh cũng mệt rồi, ngủ sớm!"

Chuẩn bị rời đi, liếc mắt nhìn ra phía ngoài, cô thấy chiếc xe của Cố Thần đã đi mất...

Vài ngày sau, An Tiểu Nhã không hề nghe thấy một tin tức nào liên quan đến Cố Thần nữa, một tin nhắn hay một cuộc điện thoại đều không có, anh đột ngột biến mất khỏi cuộc sống của cô.

Năm năm, cô dùng thời gian ấy sống lại thành một con người mới, sống một cuộc sống không có anh. Vốn đã quen, đột nhiên anh quay lại, xông vào cuộc sống vốn khó khăn mới đạt được của cô. Xong, lúc cô tưởng chừng muốn buông tha hận thù, nghe theo trái tim lần nữa, anh lại như vậy đột ngột biến mất.

Bởi vì không có tâm trạng. Mấy kế hoạch giải trí trong kì nghỉ ngắn ngủi của cô cứ vậy vứt bỏ. Ba ngày, An Tiểu Nhã đều ở nhà, cùng Thương Gia sắm đồ qua mạng. Ngay cả cổng cũng không bước ra, đều là người giúp việc nhận bưu phẩm.

Đang nằm trên giường cùng Thương Gia thảo luận kịch bản phim, tiếng chuông điện thoại vang lên

"A lô?" cô nhận máy

" Tiểu Nhã phải không? Chị Phương Nghi đây, chị đã thảo luận với đoàn làm phim xong, em chọn một kịch bản đi"

An Tiểu Nhã vừa cầm điện thoại, lật giở mấy kịch bản.

"Ừm...' Tra Lang' đi. Em chọn Tra Lang."

Đầu bên kia hơi thoáng sững lại, Phương Nghi tiếp tục nói

" Tra Lang có ngoại cảnh cần đến vùng núi quay đấy, em có cần xem xét lại không? "

"Không cần đâu, em thấy rất thích hợp" An Tiểu Nhã buông kịch bản xuống, Thương Gia bên cạnh nhìn cô

"Vậy được rồi, chị sẽ xem để sắp xếp cho em bắt đầu quay, sắp tới cứ nhận một vài quảng cáo trước đã nhé"

An Tiểu Nhã "ừm" một tiếng, cúp điện thoại.

"Chuyện gì vậy?" Thương Gia nãy giờ im lặng hỏi cô

"Mình nhận phim mới, cái này"

An Tiểu Nhã đưa kịch bản 'Tra Lang' cho Thương Gia.

"Không giống phong cách của cậu lắm, còn có cảnh bị ngược đãi nữa"

"Không sao, thay đổi hình tượng chút cũng tốt mà"

Thương Gia gật gù, lật lật xem " Mà ai đóng tên Tra Lang đó?"

"Không biết nữa, nhưng chắc chắn rất đẹp trai "

Thương Gia nghe cô nói, bật cười vui vẻ " Tất nhiên phải đẹp trai rồi ,không thì bị nhan sắc cậu dìm hết mất"

Quả thực có vài kịch bản đầu tư lớn, quy mô cũng hoành tráng hơn nhiều. Nhưng An Tiểu Nhã chọn bộ này một phần do tâm trạng của cô

Thẩm Viên là một sinh viên nghèo , nhà vốn ở một nơi heo hút hẻo lánh. Nhưng ở nơi ấy có một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, chính là Tô Lịch, do An Tiểu Nhã thủ vai. Thẩm Viên trong một kì nghỉ trở về nhà, liền trúng ngay sét ái tình. Sau đó liền ngày đêm miệt mài theo đuổi, Tô Lịch vốn là sát thủ bị tổ chức truy đuổi, từ nhỏ vốn mồ côi . Được Thẩm Viên hết lòng quan tâm chăm sóc, nhận lời kết hôn với hắn, che giấu thân phận, định sống một cuộc sống bình đạm.

Nhưng lòng dạ đàn ông, có mới nới cũ. Tô Lịch làm lụng vất vả kiếm tiền chu cấp cho hắn tiếp tục học đại học, Thẩm Viên ở thành phố lớn gắng sức học hành, ra trường liền được công ty lớn nhận vào làm. Tiếp xúc với cuộc sống xa hoa, hoa thơm cỏ lạ ngày ngày vờn quanh, Thẩm Viên nghĩ Tô Lịch vốn cũng chỉ là thôn nữ mồ côi, không xứng với hắn, nên liền ở thành phố lớn cùng mấy tiểu thư dây dưa sa đọa, không thèm về quê nữa, đến người cha già bệnh tật cũng vứt lại cho Tô Lịch ở quê nuôi dưỡng, thậm chí cắt đứt liên lạc.

Tô Lịch vốn là người mạnh mẽ, lanh lợi, sao không biết chuyện của Thẩm Viên làm với mình. Sau khi sắp xếp cho người cha già của Thẩm Viên một chỗ ăn ở, liền tới thành phố tìm người.

Nhưng Thẩm Viên vốn đã muốn  vứt bỏ hoàn toàn thân phận sinh viên nghèo trước kia, nên không chịu ra nhận Tô Lịch.

Đời người bạc bẽo, trước kia hết lời ngọt ngào, giờ đến gặp cũng không chịu. Tô Lịch lạnh lẽo tận cùng, quay trở lại nghề, thành lập một công ty vệ sĩ riêng.

Sau này gặp lại, Thẩm Viên đã là giám đốc công ty lớn , vẫn chưa kết hôn. Muốn Tô Lịch tha thứ cho mình mà dây dưa không dứt, Tô Lịch không đồng ý liền bị Thẩm Viên cưỡng chế giam lại, tiếp theo đó là một chuỗi ngược thân , ngược tâm tơi tả. Hai người nhận ra tâm ý đối phương, quyết định làm lành.

Kì thực An Tiểu Nhã thấy kịch bản này khá nhạt, nhưng dạo này sức khỏe cô hình như không tốt lắm, mấy kịch bản còn lại cảnh hành động hầu như xuyên suốt, cái này may ra cũng chỉ cần diễn nộ tâm là nhiều.

Phương Nghi rất tôn trọng ý kiến của cô, hiệu suất làm việc cũng rất cao, ba ngày sau đã  sắp xếp cho cô họp mặt đạo diễn cùng đoàn làm phim chu đáo.

Cũng coi như là một buổi khai máy, An Tiểu Nhã không ngờ là kịch bản nhỏ thế này, nhưng đạo diễn lại là Kim Lương có tiếng tăm khá lớn. Bề ngoài Kim Lương cũng chỉ mới hơn 30, tuy không tính là soái nhưng rất ôn hòa, cô dự cảm sẽ hợp tác tốt.

Bởi phim dự kiến sẽ chiếu trong dịp Tết để thu hút khán giả, nên phải quay khá gấp. Kim Lương chủ trương quay ngoại cảnh ở vùng núi trước, bởi bây giờ tiết trời vẫn còn khô ráo, gần vào Xuân sẽ có mưa phùn.

Kim Lương hỏi cô có vướng lịch trình nào không, bởi ngoại cảnh được chọn là vùng núi, giao thông không thuận tiện qua lại với thành phố.

An Tiểu Nhã không nghĩ ngợi, đã dứt khoát đồng ý, cô đang muốn rời khỏi thành phố này một thời gian để ổn định tâm trạng.

Lương Mẫn vừa giúp cô sắp xếp hành lý, vừa không ngừng cằn nhằn

" Thật là, Tiểu Nhã à, bao nhiêu kịch bản hay ấy không chọn, lại chọn cái bộ không có chút đặc sắc nào này, đã vậy còn phải lặn lội đi xa nữa"

An Tiểu Nhã thảnh thơi nằm trên giường, cầm điện thoại lướt xem tin tức, không đáp lời , dù gì lời của Lương Mẫn cũng đều đúng.

Bởi địa hình không tốt, cô không thể tự mang xe của chính mình đi hành được, liền ngồi chung xe với nhân viên đoàn phim tới.

Nhân viên đoàn phim rất thân thiện, thấy cô là ngôi sao lớn mà không kiêu căng cũng lớn mật đến làm quen, quãng đường núi xóc nảy nhờ những câu chuyện vui vẻ của đoàn người mà nhẹ nhõm hơn không ít.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...