Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 80



Hai người cùng bước theo con đường đất nhỏ trở về chỗ đoàn phim.

"Này, chờ tôi với!" giọng hét lên vang từ phía sau. An Tiểu Nhã quay lại liền thấy vị đạo diễn Kim Lăng cổ đeo máy ảnh đang chạy về phía này.

"Thật là... cậu... Lăng Ngôn , đi nhanh như vậy làm gì " Kim Lăng vừa hít thở không khí do chạy nhanh, vừa hướng ánh mắt trách móc về phía Lăng Ngôn.

Thấy An Tiểu Nhã bên cạnh thì ánh mắt hơi sững lại, sau đó nở nụ cười đểu giả " Thì ra là thấy mỹ nhân bỏ bạn"

"..."

"Ra là hai người đi cùng nhau" An Tiểu Nhã cười cười lên tiếng.  Chuyện Lăng Ngôn và Kim Lăng là bạn từ thời cấp 3 trong giới hầu như không ai là không biết.

"Chúng tôi đi cùng nhau nhưng vừa thấy cô là cậu ta bỏ về trước" Kim Lăng vẫn hướng ánh mắt trách móc kia.

"Là cậu lề mề nên tôi mới rời đi trước, vừa rồi là tình cờ gặp cô ấy" Lăng Ngôn ngắn gọn giải thích.

"Nhưng là cậu về cũng không báo một tiếng, hại tôi còn tưởng cậu đi lạc" mặt vị đạo diễn trẻ nào đó cụ xuống đầy vẻ tủi thân

"Được rồi, lần sau tôi không vậy nữa" Lăng Ngôn dường như bị vẻ mặt kia làm không chịu nổi, giọng nói dường như ôn hòa hơn nhiều.

"..." An Tiểu Nhã đứng yên lặng một bên, bỗng có cảm giác là bóng đèn...

Vì thế, cô nhẹ nhàng xoay người dời đi.

"Này, Tiểu Nhã, có về thì cùng về chứ" Kim Lăng gọi cô lại

Vậy là ba người cùng đi theo con đường nhỏ trở về. Đạo diễn Kim Lăng có vẻ là người rất thân thiện, dọc đường nói suốt không ngừng, An Tiểu Nhã cùng Lăng Ngôn chỉ yên lặng lắng nghe.

"Tiểu Nhã, cô thấy nơi này thế nào?" Kim Lăng quay sang hỏi cô.

"Hả, à., nơi này rất đẹp"

""Đẹp lắm đúng không, là quê tôi đó"

Cô hơi ngạc nhiên " Đạo diễn Kim, không phải anh là người thành phố C sao?" trong giới đều nói Kim Lăng là công tử thế gia một công ty lớn nào đó ở thành phố C nên không ít minh tinh tìm cách đến gần.

"Tôi sống ở đây đến 10 tuổi rồi tới thành phố C "

"À , ra vậy" An Tiểu Nhã hơi gật gật đầu.

~~~~~~~~~~~~

Ba người về tới thì lều trại cũng đã dựng xong hết, cuối thu trời đã se lạnh, nơi này còn là vùng núi hoang sơ, buổi tối càng thêm lạnh.

Mọi người dựng lều xong thì đốt một đống lửa to giữa bãi bằng, dự định nướng thịt.

Con sông nhỏ bên cạnh rất dồi dào thủy sản, vài người nhân viên vừa rồi lấy đạo cụ lưới nhỏ mà cũng bắt được vài con cá .

Sống ở thành thị náo nhiệt, quanh năm quanh quẩn chỉ đi lại giữa nhà và công việc, những người ở đây đối với việc nơi đây không có tiện nghi như ở thành phố cũng không còn bài xích nữa.

Bắt đầu từ ngày mai sẽ tiến hành quay, dự định ở vùng hoang sơ này nửa tháng, sau đó trở về thành phố A quay tiếp , cũng sẽ không trở lại nơi này nữa.

Con người đối với thiên nhiên vốn rất thân thiết, hòa mình với thiên nhiên trong xanh là điều rất tuyệt diệu.

Ban đêm ở nơi này sao rất nhiều, mọi người sau khi ăn uống no nê, cùng nhau ngắm cảnh.

An Tiểu Nhã ngồi cùng mấy nhân viên, Lương Mẫn bởi buổi chiều quá hăng hái giúp mọi người dựng trại, đến giờ mệt nên đã vào lều ngủ trước.

Ba người phụ nữ có thể tạo thành một cái chợ quả không sai, huống hồ ở đây có cả gần chục người. Mỗi người nói vài câu chuyện, tiếng cười đùa vui vẻ . Mấy nhà dân bên cạnh thấy náo nhiệt, cũng đến góp vui.

An Tiểu Nhã ngồi nghe, thỉnh thoảng gật đầu cười đáp ứng.

Gần nửa đêm, đạo diễn Kim nhắc nhở mọi người mai phải quay sớm, mọi người mới dần lục tục trở về lều.

An Tiểu Nhã nằm trong lều, Lương Mẫn đã say giấc nồng từ lâu. Cũng không biết Lương Mẫn lấy đâu ra được chiếc lều này, bốn bề lều màu xanh đậm, đặc biệt nóc lều trong suốt, có thể thấy bầu trời đầy sao bên trên.

Thật đẹp. Trước kia cô cũng từng có sở thích ngắm sao, căn phòng trước kia của cô ở An Gia cũng có trần nhà trong suốt. Nhưng 5 năm vừa rồi, bận rộn với nghiệp diễn xuất, cô không mấy có thời gian thảnh thơi, dường như đặt lưng là đã ngủ , ngắm sao dường như đã trở thành một thú vui xa xỉ.

Thời thiếu nữ ngây thơ, cô cũng từng mơ ước một cuộc sống hoàng tử và công chúa, ban ngày cùng dạo chơi quanh lâu đài, ngắm hoàng hôn trên bãi biển, ngắm sao trời khi về đêm.

Cô từng nghĩ cuộc sống đó rất đơn giản để thực hiện.

Cũng từng nghĩ anh là chàng hoàng tử đó.

Nhưng hiện thực vốn khác xa cổ tích, trải qua cuộc hôn nhân không viên mãn, cô cũng không còn mơ ước viển vông ấy nữa.

Cố Thần đối với cô mà nói, giống như ngôi sao sáng trên bầu trời kia, luôn rực rỡ lấp lánh, nhưng mãi mãi không thể chạm vào...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đến buổi sáng, An Tiểu Nhã đã triệt để biết được lý do Lương Mẫn chọn chiếc lều này.

Cô có cảnh quay vào sáng sớm lúc 5h, hôm qua Kim Lăng đã kĩ lưỡng dặn dò cô phải thức dậy sớm, lấy khung cảnh bình minh của nơi này.

Trời vừa hửng sáng,  toàn bộ căn lều dường như cũng sáng lên theo. An Tiểu Nhã dù muốn ngủ nướng thêm cũng không được.

"Chị Mẫn, mưu kế của chị thật xảo quyệt " An Tiểu Nhã bên bờ suối đánh răng rửa mặt, vẫn lèm bèm nói.

"Chứ sao nữa, lát em dậy muộn, đạo diễn lại kêu ầm lên"

"Nơi này quả thực trong lành, nước thấy cả đáy luôn " Lương Mẫn chăm chú nhìn làn nước, cảm thán.

Có lẽ do nguồn nước thiên nhiên sạch sẽ tươi mát, An Tiểu Nhã rửa mặt đánh răng xong cảm thấy vô cùng thoải mái , hăng hái ăn sáng.

Bữa sáng được người dân trong làng quý mến nấu giúp. An Tiểu Nhã thỏa mãn ăn một tô đầy.

Phân cảnh ở vùng này khá đơn giản, xoay quanh việc nảy sinh tình cảm của nam nữ chính, cô vì để phù hợp với vai diễn, vài hôm trước khi còn ở thành phố A đã nhuộm lại tóc đen.

Lăng Ngôn là ảnh đế không chỉ vì nhan sắc, diễn xuất tất nhiên cũng hạng thượng thừa , hai người diễn đến hoa trôi nước chảy, không NG đến một lần. Cứ theo tiến trình này, có thể kết thúc sớm hơn dự định vài ngày.

Trong lúc nghỉ trưa, Lương Mẫn tới cạnh An Tiểu Nhã, mắt không ngừng lia sang Lăng Ngôn ngồi cách đó không xa

"Tiểu Nhã, em nói xem, tại sao lại trùng hợp đến mức gặp lại Lăng Ngôn trong phim này?"

An Tiểu Nhã theo ánh nhìn của Lương Mẫn cũng nhìn sang, vừa hay Lăng Ngôn quay lại nói chuyện trợ lý, mắt chạm mắt, cô không khỏi hơi nhíu mày, quay đầu lại

"Cùng là nghệ sĩ dưới trướng Phương Nghi, đóng cùng phim cũng không có gì lạ. Vả lạ người nổi tiếng thường có lối suy nghĩ khác người thường.

Giọng cô không nhanh không chậm , lại pha chút lạnh, Lương Mẫn ở cạnh cô bao năm, cũng biết được tâm trạng cô có biến đổi, liền không hỏi nữa.

Nghỉ trưa xong, công việc lại bắt đầu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tiến trình quay phim rất thuận lợi, đạo diễn đối với diễn xuất của cô và Lăng Ngôn vô cùng hài lòng, sau 10 ngày, liền tuyên bố xong phân cảnh ở nơi này, ngày kia sẽ trở lại thành phố A.

Có người reo hò, xong ít nhiều cũng có người tiếc nuối.

Mười ngày trôi qua thật sự rất nhanh, trong mười ngày này, mọi người đều được dân làng nơi này giúp đỡ rất nhiều, cũng thấy được vẻ đẹp mộc mạc yên bình nơi này.

Nghĩ tới sắp phải rời xa nơi thang bình này, trở về với thành phố xô bồ bận rộn, liền không khỏi thở dài cảm thán.

Đạo diễn Kim tất nhiên biết được tâm tình của mọi người , đây cũng là quê cũ hắn. Dù gì cũng hoàn thành trước dự kiến cả một tuần, Kim Lăng hào phóng cho mọi người ở lại thêm 1 ngày vui chơi.

Chỉ là không ngờ , chỉ ở lại một ngày mà lại có chuyện....
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...