Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 93



Cố Thần vào đến biệt thự, không chút lưu tình vứt bộp Hạ Tử Hạo đang ngủ không biết trời đất gì lên sofa phòng khách, vết thương trên người hắn anh cũng hiển nhiên không có ý định chăm sóc.

Anh tắm rửa xong, đứng trước ban công biệt thự, nhìn sang An gia chỉ còn bật đèn ngủ.

Cô hẳn cũng đã ngủ rồi...

Chuyện hôm nay, với tính cách của cô chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ quên.

Trực giác nói cho anh biết, chuyện này chắc chắn sẽ bại lộ, không thể che dấu thêm quá lâu. Anh không muốn mất cô thêm lần nữa, vậy phải chủ động giảm bớt thương tổn cùng hận thù với anh xuống mức thấp nhất. Tuy rằng có chút ích kỉ, nhưng thật sự anh không thể mất cô thêm lần nữa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

An Tiểu Nhã một đêm mất ngủ, cơn ác mộng kia vốn đã lâu không thấy lại tiếp tục xuất hiện.

Cô mệt mỏi xoa xoa thái dương. Nhìn sắc trời âm u bên ngoài, không khỏi thấy tâm tình hôm nay không tốt lắm.

Vừa xuống lầu đã thấy cha mẹ ngồi dưới bàn ăn, ngoài dự đoán có thêm một người là Cố Thần.

Không biết Cố Thần nói chuyện gì mà An phu nhân thoạt nhìn rất vui vẻ, cười không ngừng, sắc mặt hồng hào. Cha cô tuy yên lặng ngồi đọc báo nhưng cũng có vẻ rất hòa hợp.

An Tiểu Nhã chần chừ đột nhiên không muốn bước xuống, Cố Thần đã nhìn thấy cô " Tiểu Nhã, em không đến sáng sao?"

Vết thương của anh dường như đã được xử lý, gương mặt xuất chúng ngoại trừ một dấu vết hơi xanh tím thì không có gì nữa.

Cô muốn hỏi anh Hạ Tử Hạo tình trạng hiện tại, nhưng nghĩ lại tình cảnh hòa hợp của ba người vừa rồi liền thôi, nhắc đến người con trai khác trong lúc này không phù hợp lắm. Vả lại ,có thể Hạ Tử Hạo sau khi say, nhớ đến chuyện hôm qua cũng không muốn gặp cô.

An Tiểu Nhã không biết, thực ra Cố Thần tới đây từ sớm., lúc đi ngang qua sofa trong phòng khách, Hạ Tử Hạo vẫn chưa tỉnh, anh liền dứt khoát khóa cửa biệt thự lại, để anh ta một mình.

Cô thoáng chần chừ, xong vẫn ngồi đối diện anh.

Người hầu lập tức bưng đến một bát cháo tổ yến nóng, An Tiểu Nhã tuy rằng không thích ăn lắm nhưng là đồ bổ, cô cũng biết thân thể mình không nên kén chọn.

Đang ăn, An phu nhân quay sang nói với cô " Tiểu Nhã, hôm nay con có việc gì quan trọng không? Không thì lát nữa đi dạo phố với mẹ một chút?"

An Tiểu Nhã nhìn thấy ánh mắt chờ mong của bà, liền gật đầu " Không có, chỉ là mấy việc lặt vặt thôi, nghỉ cũng không vấn đề gì"

Cố Thần nghe vậy thoáng nhìn qua cô.

Tất nhiên An Tiểu Nhã không hề rảnh, lịch trình gần đây rất bận rộn, cũng rất quan trọng. Nhưng cô muốn đi dạo phố với mẹ, anh nhất định giúp cô.

An Gia Minh đặt tờ báo buổi sáng xuống " Hôm nay ta có chuyện quan trọng, lát nữa để tài xế đưa hai mẹ con đi"

An phu nhân cười cười " Ông thì có lúc nào rảnh đưa chúng tôi đi dạo phố, cứ làm việc của ông đi. Nhớ ăn trưa đúng giờ"

An Tiểu Nhã nhìn qua cha mẹ, hai người tuy không phải kiểu phu thê lời ngon tiếng ngọt với nhau, bất quá tình cảm lúc nào cũng giống như cặp vợ chồng mới kết hôn, rất ân ái mặn nồng. Cô thực ngưỡng mộ tình cảm giống như cha mẹ...vừa ngẩng đầu, ánh mắt liền chạm đến đôi mắt xanh sâu thẳm của Cố Thần, dịu dàng ấm áp. Cô gần như là hốt hoảng cúi đầu xuống.

An Gia Minh dặn dò An Tiểu Nhã chăm sóc An phu nhân cho tốt, lại hôn lên trán An phu nhân một cái mới gật đầu chào tạm biệt Cố Thần rồi rời đi.

Cha cô cũng đã đi làm rồi, Cố Thị chẳng lẽ sắp khá sản rồi sao, sao anh còn chưa rời đi nữa? An Tiểu Nhã suy tư, mẹ cô đã thay cô hỏi " Cố Thần, vậy hôm nay con cũng không có việc gì sao?"

Cố Thần đang cầm giấy lau tay, động tác thập phần ưu nhã, quý khí. Nghe vậy, thoáng ngẩng đầu, nở nụ cười " Công ty hiện tại không có vấn đề gì, cháu cũng muốn nghỉ ngơi ít hôm"

An phu nhân gật đầu " Phải rồi, người trẻ tuổi cũng không thể làm việc quá gắng sức, phải biết tận hưởng cuộc sống nhiều một chút ! " câu này vừa như nói cho Cố Thần, cũng vừa như nói với cả cô.

"Vậy con đã có dự định nghỉ ngơi nào chưa?" mẹ cô hỏi Cố Thần.

Cố Thần tựa như có chút suy nghĩ, cô còn cho rằng anh sẽ tham gia mấy câu lạc bộ cao cấp hay đánh golf, câu cá gì đấy, nào ngờ anh nói " Cũng lâu chưa may âu phục mới, chắc lát sẽ đi đặt "

An Tiểu Nhã không nhìn anh, tận lực ăn uống. Đùa gì chứ, từ khi cô còn ở cùng anh, âu phục đến quần áo ngủ của anh đều là đặt may thủ công, mỗi tháng một lần đều đặn gửi tới tận nhà. Làm gì có chuyện cần anh đến tận nơi đặt, tuy nhiên cô cũng không nói gì.

An phu nhân nhìn thoáng qua An Tiểu Nhã đang ăn uống, thật sự dáng vẻ ăn uống không kiêng kị gì, ăn thoải mái tới nỗi dính cả trên miệng cũng không biết. Cố Thần chăm chú nhìn cô như vậy, tất nhiên cũng đã nhìn thấy , anh cầm giấy, chờ thời cơ lau miệng cho cô.

( :v thật chẳng biết tui đang viết cái gì nữa )

Tuy rằng Cố Thần cũng không thể tính là người trong nhà nữa, nhưng mất hình tượng thế này trước mặt chồng cũ cũng thật là...

Chẳng biết nghĩ gì, bà đột nhiên lên tiếng " Hay thế này, cũng vừa lúc chúng ta đi dạo phố mua ít đồ, tiện con đi cùng luôn?"

An Tiểu Nhã đang tích cực nhai nuốt, trực tiếp bị câu này làm mắc nghẹn. Cố Thần nhìn thấy lập tức đưa cốc sữa của mình cho cô. An Tiểu Nhã cũng chẳng để ý, vội vàng uống. Cố Thần thừa cơ lấy giấy lau miệng cho cô, An Tiểu Nhã quả nhiên trợn tròn mắt. Trực tiếp giật giấy trong tay anh, tự mình lau.

Cảnh này đều bị An phu nhân nhìn thấy, bà khẽ thở dài nhìn Cố Thần giống như một tên thê nô, trách cứ " Cái con bé này thật là, ăn uống gì mà ..."

Chưa nói hết câu, Cố Thần đã đứng dậy " Vậy con về nhà lấy xe, sau đó ở cổng chờ hai người!"

An Tiểu Nhã muốn với lại nói không cần, anh đã biến mất khỏi cửa lớn. An phu nhân nhăn nhăn mày " Nào, đi thay đồ, chúng ta đi dạo phố. Lát chiều mẹ còn đến thăm Tiểu Sinh nữa! "

An Tiểu Nhã tất nhiên sẽ không thể thay đổi lại quyết định của mẹ nữa, tuy nhiên cô có chút ngạc nhiên " Mẹ, đến giờ mẹ vẫn chăm Tiểu Sinh suốt sao?" cô không có ý gì, nhưng cô tưởng mẹ chỉ đến cùng cô trong vài lần ấy, dù sao vết thương của lão Trương cũng không còn gì đáng ngại, hẳn ít ngày nữa sẽ trở về.

An phu nhân khẽ ừm một tiếng " con bé rất ngoan" sau đó lại nói " trở về mẹ sẽ nói với con sau"

An Tiểu Nhã hơi nhíu mày , nhưng cũng không muốn hỏi ngay, đành nhanh chóng thay đồ rồi gọi điện  nói sơ qua với Lương Mẫn, nào ngờ nhận được tin cô đã có thông báo được nghỉ rồi.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...