Thông tin truyện

Vợ Tui Là Quái Vật Cũng Siêu Đáng Yêu Biết Chưa

Vợ Tui Là Quái Vật Cũng Siêu Đáng Yêu Biết Chưa

Úc Đường và Lâm Tu Trúc gặp nhau trong một đám tang, nhanh chóng yêu nhau rồi kết hôn chóng vánh.

Trong đêm tân hôn, Úc Đường cảm thấy vợ chồng thì nên thành thật với nhau, vì vậy, y lột bỏ lớp da người, mở từng cái xương sườn, thể hiện phần nội tại của mình cho chồng mới cưới xem.

Lâm Tu Trúc sợ chết khiếp trước cảnh mở lòng (theo đúng nghĩa đen) rồi lăn đùng ra ngất, sau đó bị người ta ám sát khi được đưa đến bệnh viện điều trị.

Truyền thông vô lương tâm đưa tin người cầm quyền của nhà họ Lâm vui mừng phấn khích quá độ trong đêm tân hôn, tự làm mình chết queo.

Trong đám tang của Lâm Tu Trúc, góa phu được thừa hưởng gia tài kếch xù ôm di ảnh người chồng quá cố trên tay, trông trẻ tuổi, khờ khạo lại đáng thương.

Trong vai di ảnh được Úc Đường ôm trên tay, Lâm Tu Trúc chứng kiến ​​đám tang của chính mình từ đầu tới đuôi.

Úc Đường rưng rưng nước mắt: “Tôi biết anh ấy tốt với tôi, trao cả trái tim cho tôi, cho nên tôi cũng muốn trao cả trái tim cho anh ấy, nhưng mà…”

Có người tích cực bày tỏ ngay tại chỗ: “Tôi cũng có thể trao cả trái tim của mình cho cậu!”

Úc Đường đưa dao gọt hoa quả ra: “Được thôi, vậy anh trao trái tim cho tôi đi.”

Người kia: “…”

Lâm Tu Trúc đang cố gắng trèo ra khỏi di ảnh: “Em yêu, nhìn anh này! Bây giờ anh cũng có thể trao cả trái tim theo đúng nghĩa đen này!”

Lâm Tu Trúc: “Vợ của tôi không thể miêu tả thì sao hả?!”

Lâm Tu Trúc: “Vợ tôi là quái vật cũng siêu đáng yêu biết chưa!!!”

Tags: 1v1, HE, tình đầu của nhau, đôi chồng chồng ngốc nghếch trời sinh một cặp.

Lâm Tu Trúc (công-ngáo ngơ chỉ biết có yêu đương về sau trở thành truyền thuyết đô thị) × Úc Đường (thụ-bụng dạ đen tối ưa diễn kịch nhưng chưa bao giờ là người). Câu chuyện thiên hướng hài hướng, có thêm yếu tố kỳ quái và Cthulhu phong cách Trung Hoa, rất nhiều “người” thích thụ nhưng không phải tình yêu đôi lứa.
Xem thêm
Thu gọn

Danh sách chương

Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...